Khoa tài vụ cùng khoa chiêu đãi hôm nay có chút công lao, Tần Mục cũng không đem họ khai đao, ngoài ra bốn năm khoa trưởng khác đều bị Tần Mục lần lượt gọi vào văn phòng, sau đó lại làm ra vẻ tra xét tiến độ công tác, cuối cùng là một trận phê bình sấm sét. Đừng nhắc tới làm công tác có bao nhiêu xuất sắc, chỉ cần lãnh đạo muốn soi xét, tật xấu sẽ nảy sinh khắp nơi.
Hôm nay Tần Mục làm như vậy ít nhiều gì cũng có chút dụng ý bên trong. Các phóng viên canh giữ bên ngoài văn phòng khai phát, Văn Nhập Hải không phát hiện, các nhân viên khác lui tới lại không hề nghe được chút tiếng gió? Tần Mục không tin, cho dù là kẻ ngốc cũng không tin. Cho nên hắn mượn cơ hội này đề tỉnh cấp dưới một câu, bọn hắn thích thân cận với ai thì thân cận, nhưng trong địa bàn của văn phòng khai phát, vẫn do Tần Mục định đoạt, nếu có người muốn nhìn thấy chuyện cười của hắn, vậy họ thật sự quá ngây thơ rồi.
Chút tiếng chuông cảnh tỉnh thường thường nên gõ một chút, như vậy bọn hắn mới biết vận mệnh của mình đang nắm trong tay ai. Nếu bọn họ còn muốn xuất đầu, lời bình của lãnh đạo trực tiếp như Tần Mục phi thường trọng yếu. Nếu họ có cơ hội tiếp tục tiến về phía trước, Tần Mục chỉ cần nói một câu “đồng chí này vẫn cần tiếp tục rèn luyện một chút”, như vậy muốn thăng chức cũng bị áp chế xuống. Có chút người cho rằng Tần Mục đứng bên trận tuyến của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970276/chuong-1114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.