Như vậy anh đổi cách nói. Trong quá trình em đưa tin, người bệnh trong bệnh viện tâm thần bên trong đối với có chút người bệnh có xảy ra tình huống đánh chửi, nhưng mà đó là tại bệnh viện khác, hoặc là bác sĩ kê đơn thuốc đơn rất không hợp thói thường, mang một liều thuốc phân thành ba phần, chính là muốn người bệnh phải ở trong bệnh viện lâu, tiền thuốc men nhiều hơn, đây là đao cùn cắt thịt, so với đánh chửi thì cái nào nghiêm trọng hơn? Lại nói thí dụ như có bác sĩ thời điểm bệnh nhân cần được trợ giúp, cũng phải nói chuyện điện thoại xong mới đi qua xem, đây có tính là tổn hại nhân mạng không? Còn có bác sĩ trước khi trị liệu hoặc phẫu thuật, ám chỉ người nhà bệnh nhân xì tiền lì xì, nếu không sẽ không bảo đảm phẫu thuật thành công, đây có tính là vơ vét tài sản không?
Nói xong những chuyện này Tần Mục cười lạnh buốt và châm chọc.
Hà Tinh lập tức nghẹn lời. Tần Mục nói những tình huống này có lẽ người bình thường biết rõ cũng không nhiều, nhưng mà nàng là tâm phúc của truyền thông quốc gia, Hà Tinh cũng biết có bao nhiêu bản thảo bị áp xuống, cũng biết Tần Mục nói những chuyện này không phải không tồn tại. Ánh mắt của nàng trở nên thâm thúy, bình tĩnh nhìn qua Tần Mục:
- Anh nói những lời này với em là có ý gì?
Tần Mục gấp thức ăn cho Hà Tinh, khiến gương mặt đang lạnh giá của Hà Tinh trở nên đỏ ửng. Tần Mục chậm rãi nói ra:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970221/chuong-1148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.