Lúc hắn đi tới phòng khách, muốn từ biệt Tần Mục thì phát hiện Tần Mục đã mặc áo ngoài, sắc mặt nghiêm trọng đứng ở cửa ngoài. Nhìn thấy Lưu Đại Hữu đi ra, Tần Mục cũng không nói chuyện, trực tiếp mở cửa đi ra ngoài. Lưu Đại Hữu sững sờ sau đó trong lòng kêu nguy hiểm, thì ra Tần Mục cũng nhận được tin tức, nhìn qua Tần Mục phi thường xem trọng chuyện này.
Trên đường đi sắc mặt Tần Mục tái nhợt, lại không thấy nổi giận, cũng không nói gì. Lưu Đại Hữu quen thuộc hắn thì biết rõ Tần Mục đang nghĩ cách mắng chửi người, nhưng mà chưa tới lúc bộc phát thôi.
Trên đường Phổ Đà bị người ta vây khốn, nam tử trần truồng quỳ ở trên đường, mặt mũi chảy máu và nước mắt. Nữ tử trong ngực của hắn im ắng khóc lóc, tư tưởng giống như ngừng lại, chỉ còn lại cái xác không hồn.
Ngồi xổm trước mặt nam nhân là một gả phóng viên của ban tổ chức. Phóng viên này lịch duyệt phong phú, từ biểu lộ của nữ nhân này, từ vết ngấn trên da thịt thì hắn đã suy đoán được nữ nhân này bị một đám người hiếp dâm. Hắn mang theo biểu lộ trầm thống, cầm microphone đưa tới trước mặt nam tử trần truồng, giọng khàn khàn hỏi:
- Xin hỏi, anh là ai, tại sao lại lam chuyện như vậy?
Càng là loại tình huống này cũng không thể nào là bệnh tâm thần, chỉ có người gặp biến cố trọng đại mới dùng phương pháp cực đoan này.
Nam tử trần truồng nhìn qua nữ tử trong ngực của mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970217/chuong-1151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.