Tần Mục lập tức sững sờ, người không biết đúng là cực kỳ có phúc khí.
Tần Mục không có răn dạy tên này, thân phận của hắn không nên nổi giận với người như vậy, vậy quá thấp kém. Nhưng mà Văn Nhập Hải thân là dòng chính của Tần Mục, hiện tại là cục trưởng cục xây dựng, kiểu cách nhà quan vẫn bày ra đó. Nhìn thấy Tần Mục mỉm cười lui tới phía sau gọi điện thoại, Văn Nhập Hải ngược lại chắp tay sau lưng, sắc mặt âm trầm răn dạy tên béo này:
- Đồng chí này, sao lại nói như vậy, đừng nói là anh đang nói với phó chủ tịch thành phố, cho dù là dân chúng bình thường cũng không nên làm loại sắc mặt này, lãnh đạo của anh không có dạy anh sao?
Văn Nhập Hải kiểu cách nhà quan vừa ra, xác thực phi thường dọa người. Phải biết rằng Văn Nhập Hải tại Quảng Châu cũng có danh tiếng, thủ đoạn mạnh phi thường cứng rắn, có đôi khi người khác thà rằng đắc tội Tần Mục, cũng không dám đắc tội Văn Nhập Hải, điển hình con mắt không có hạt cát. Tên cảnh sát giao thông béo nghe Văn Nhập Hải nói là phó chủ tịch, lại là lãnh đạo giáo dục, cũng có chút sợ hãi, nhưng trong miệng vẫn kiên cường nói ra:
- Tôi hoàn toàn dựa theo điều lệ làm việc.
Văn Nhập Hải cười lạnh đứng dậy, chỉ vào xe của Bạch Nhược Hàm, chậm rãi nói:
- Lãnh đạo của anh không có giáo dục qua, nhìn thấy tài sản và tính mạng dân chúng bị uy hiếp, cũng không nên làm ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970123/chuong-1206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.