Chương trước
Chương sau
Tần Mục lập tức sững sờ, người không biết đúng là cực kỳ có phúc khí.

Tần Mục không có răn dạy tên này, thân phận của hắn không nên nổi giận với người như vậy, vậy quá thấp kém. Nhưng mà Văn Nhập Hải thân là dòng chính của Tần Mục, hiện tại là cục trưởng cục xây dựng, kiểu cách nhà quan vẫn bày ra đó. Nhìn thấy Tần Mục mỉm cười lui tới phía sau gọi điện thoại, Văn Nhập Hải ngược lại chắp tay sau lưng, sắc mặt âm trầm răn dạy tên béo này:

- Đồng chí này, sao lại nói như vậy, đừng nói là anh đang nói với phó chủ tịch thành phố, cho dù là dân chúng bình thường cũng không nên làm loại sắc mặt này, lãnh đạo của anh không có dạy anh sao?

Văn Nhập Hải kiểu cách nhà quan vừa ra, xác thực phi thường dọa người. Phải biết rằng Văn Nhập Hải tại Quảng Châu cũng có danh tiếng, thủ đoạn mạnh phi thường cứng rắn, có đôi khi người khác thà rằng đắc tội Tần Mục, cũng không dám đắc tội Văn Nhập Hải, điển hình con mắt không có hạt cát. Tên cảnh sát giao thông béo nghe Văn Nhập Hải nói là phó chủ tịch, lại là lãnh đạo giáo dục, cũng có chút sợ hãi, nhưng trong miệng vẫn kiên cường nói ra:

- Tôi hoàn toàn dựa theo điều lệ làm việc.

Văn Nhập Hải cười lạnh đứng dậy, chỉ vào xe của Bạch Nhược Hàm, chậm rãi nói:

- Lãnh đạo của anh không có giáo dục qua, nhìn thấy tài sản và tính mạng dân chúng bị uy hiếp, cũng không nên làm ra không liên quan tới mình a? Làm bừa bãi!

Ba chữ cuối cùng là lãnh đạo thường khiển trách cấp dưới, Văn Nhập Hải bình thường đã quen với việc này nên nói ra cũng phi thường uy thế. Cảnh sát giao thông béo là công chức, ngày bình thường cũng nghe nói qua lời này, giờ phút này gặp Văn Nhập Hải nói ra phi thường trôi chảy, trên trán có mồ hôi lạnh toát ra

Tần Mục trực tiếp gọi điện thoại tới cục giao thông, mỉm cười hỏi cục trưởng cục giao thông. Hắn vừa tới Uy Bình, một ít người phụ trách không có thăm dò rõ. Nhưng mà điện thoại của cục giaot hông có ý tứ, làm cho Tần Mục phải gọi đi thăm hỏi nhiều chỗ. Tần Mục lập tức cười và lẽ phép cắt đứt điện thoại.

Nước ở Uy Bình đúng là quá sâu, Tần Mục tin tưởng vững chắc, số điện thoại của hắn trước khi đến Uy Bình thì Bạch Quang Lượng đã thông qua bí thư xử trưởng công bố tới các đơn vị. Người của cục giao thông không nhận ra số của phó chủ tịch, hoặc là nói cố ý giả bộ như không biết, bọn họ co rằng Tần Mục sẽ bị Mộ Thiên Các cầm xuống sao? Tần Mục không hề nếm thử gọi cho người nào khác, trực tiếp nói với Bạch Nhược Hàm:

- Lái xe đi thị ủy, tôi đúng là muốn nhìn cục giao thông cùng cục công an phải bàn giao với tôi như thế nào.

Tần Mục muốn sĩ diện, cũng muốn cho thấy lực lượng, cho dù hắn hiện tại chỉ có Văn Nhập Hải cùng Tần Nguyệt Sơn hai viên đại tướng, nhưng trong tỉnh vừa ra lệnh rồi, bảo hắn toàn quyền phụ trách đầu tư của tập đoàn Hoa Hạ, tục ngữ nói có quyền không cần, qua hiệu lực thì không còn, hiện tại hắn muốn xé lỗ hỏng trong thành phố, đầu tiên phải cho quan trường Uy Bình biết hắn thế nào: các ngươi chuẩn bị tốt, Tần Mục ta đã tới.

Bạch Nhược Hàm nghi hoặc nhìn qua Tần Mục, lại bị Tần Mục kéo lên xe, mà kính chắn gió bị đánh vỡ rất khoa trương, mà Tần Mục không nói hai lời, trực tiếp ngồi vào ghế lái khởi động xe.

Văn Nhập Hải nhìn qua Tần Mục rời khỏi, khóe miệng mang theo cười lạnh. Tần Mục chiến trường nằm ở thường ủy thành phố, chiến trường của Văn Nhập Hải là ở tầng giữa, nếu không làm ra chút gì đó, người khác đúng là xem người ở Quảng Châu phía nam là quả hồng mềm.

Nghĩ tới đây Văn Nhập Hải không nói hai lời, một cước đá vào bụng tên cảnh sát giao thông béo này. Hắn một cước này đúng là chọc vào tổ ong vò vẻ, bảy tám cảnh sát giao thông chung quanh kêu gào chạy tới, bộ dáng giương nanh múa vuốt đánh Văn Nhập Hải.

Văn Nhập Hải sống lưng thẳng, sắc mặt càng âm trầm, duỗi tay chỉ vào đám người mắng:

- Thế nào, các ngươi còn muốn động thủ? Vừa rồi mắt thấy có người nện xe của thiên kim bí thư thị ủy, sao các người không ai động đậy? Anh, anh, anh!

Văn Nhập Hải thò tay chỉ vào mấy người, âm lãnh nói:

- Nói ra tên của các người, tôi sẽ đi gặp mặt với cục trưởng của các anh, nhìn xem cục giao thông đứng ở giao lộ thu tiền, có quên quốc huy đang đội trên đầu hay không?

Văn Nhập Hải bão nổi, tuy không có thực lực nhưng mà miệng lưỡi rất nặng, mà Tần Mục chạy thẳng tới cao ốc thị ủy. Thời điểm tới cửa ra vào hắn bị chặn lại. Hắn cười tủm tỉm móc CMND đưa ra bảo vệ xem.

Cao ốc thị ủy bảo vệ nghiêm ngặt, nếu không thì nơi này sẽ biến thành cái chợ. Cảnh vệ xem kỹ CMND của Tần Mục, lúc này mới cúi chào, cho Tần Mục lái xe đi qua.

Tần Mục gật gật đầu, dừng trong bãi đỗ xe của thị ủy, trong rất đông xe thì nó rất nổi bật, chiếc xe này rách tung tóe, dẫn tới không ít người nhìn ra ngoài. Tần Mục cười lạnh dặn dò Bạch Nhược Hàm đi tới phòng nghỉ chờ mình, sau đó cầm lấy xách tay đằng đằng đi vào phòng hợp thị ủy.

Hắn tuy không đến Uy Bình, nhưng mà ba năm vẫn nhìn ra biến hóa của Uy Bình. Có thể nói như vậy Tần Mục lần này đến Uy Bình chính thức không phải đối chọi gay gắt với Mộ Thiên Các, lòng hắn đã sớm lớn hơn rồi, Mộ Thiên Các chỉ là người làm vườn giữ trái cây, thời gian ba năm Uy Bình đã phát triển tới quy mô này, Tần Mục chính là qua hái trái cây, nhưng phải hái vô cùng bá đạo.

Đẩy cửa phòng hợp ra, mười tên thường ủy đã dự thính. Trong phòng hợp có thuốc lá lãng đãng, rất hiển nhiên mọi người không yên lòng. Vừa mới thông qua nghị sự làm mất quyền lực của Tần Mục, mà tỉnh ủy lại ra lệnh cho Uy Bình, có thể nói là chỉ mặt điểm tên Tần Mục nắm giữ ấn soái, chuyện này chính là khảo nghiệm uy tín của thường ủy. Dựa theo lẽ thường, tỉnh ủy trực tiếp nhúng tay vào chuyện địa phương là nói không qua, ai có thể nắm tài nguyên trong tay Tần Mục? Cho dù mù lòa đều có thể nghe thấy trong đó có hương vị âm mưu, Tần Mục và tập đoàn Hoa Hạ có không ít chuyện ẩn. Nhưng mà Uy Bình có thể cự tuyệt hảo ý của tỉnh ủy sao? Vậy hiển nhiên là không thực tế, tập đoàn Hoa Hạ đầu tư thì trong tỉnh phải cho ra chính sách quan tâm, nhằm vào không chỉ là tập đoàn Hoa Hạ, mà là tất cả xí nghiệp đầu tư vào Uy Bình, hoàn cảnh đầu tư của Uy Bình sẽ tăng lên độ cao mới.

Bạch Quang Lượng sẽ không cự tuyệt hảo ý từ tỉnh ủy, Mộ Thiên Các cũng sẽ không biết ngu đẩy lợi ích ra ngoài, cho nên Tần Mục trở thành thường ủy thực quyền là chuyện đã định, hơn nữa bởi vì trong tay nắm giữu chính sách đầu tư ưu đã của tỉnh ủy, cái bánh ngọt này treo ở trên đầu, một ít thường ủy gió đầu tường đã lung lay.

Cơ hồ thường ủy Mộ Thiên Các chế tạo thành thùng sắt, bởi vì tỉnh ủy nhúng tay xuất hiện khe hở nho nhỏ, cho dù khe hở cũng không phải lớn như vậy, nhưng hắn cùng Tần Mục hiện tại thế nào thì ai cũng biết rõ ràng. Bạch Quang Lượng cùng Tần Mục có quan hệ mật thiết, bí thư thị ủy cùng thường vụ phó chủ tịch liên hợp, chủ tịch và đệ nhất phó bí thư liên hợp, cục diện này khó mà phân biệt, mọi người cũng phải hiểu rõ ràng..
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.