Chúng ta sắp đi đến Trường Dụ Quan ở biên ải, nơi này dựa vào núi mà xây, vách núi dốc đứng hiểm trở, cao gần tám thước. Dãy núi ởTrường Dụ Quan được gọi là Trường Dụ Sơn, chạy theo hướng đông tây, kéo dài hơn mười dặm trở thành một bức tường thành thiên nhiên, phân chia hai vùng Nam Bắc.
Trường Dụ Quan nằm ở phía đông ngọn núi, còn hướng tây thì có Trường Bình Quan. Đáng lẽ nếu đi từ Trường Bình đến Bắc Lương thì sẽ gần hơn một chút, nhưng Trường Bình chính là nổi nhục của đất nước, nếu gả công chúa đi từ Trường Bình thì nhục càng thêm nhục, vì vậy lúc này mới đổi thành Trường Dụ Quan.
Dưới chân núi ở Trường Dụ Quan có một huyện được gọi là Dịch Thông, chúng ta liền ở lại Dịch Thông thu xếp hai ngày, sau đó cùng với quan viên đón dâu của Bắc Lương hợp lại ở Trường Dụ Quan.
Xe ngựa của công chúa giá lâm, hiển nhiên sẽ khiến cho Dịch Thông thêm náo động. Một đường chúng ta vào thành, dân chúng chen chúc lấn tới, vây quanh hai bên đường. Đây là nơi biên giới giữa hai nước, dân cư hỗn tạp, trong đám đông không thiếu các dáng người to cao, ngũ quan sáng rõ của người Bắc Lương.
Ta xuống xe, xa xa nhìn thấy Phong Tranh đang nói chuyện với một quan văn tuổi còn trẻ mặt mày sáng sủa. Hai người chắp tay cúi người, ngươi khiêm ta nhường, điệu bộ trung thành.
Sau khi tên quan văn kia hành lễ với Gia Nguyệt, ta mới biết hắn là Liêu Trí Viễn, tri huyện của Dịch Thông.
Liêu tri huyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-phong-om-lay-hai-duong/65535/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.