Ta vừa về tới nhà, nương đã vội vàng ra đón, liền hỏi: “Thế nào?”
“Tốt lắm nha.” Ta cao hứng nói, “Hoàng đế còn thưởng cho con rất nhiều đồ. Nhưng vì cha còn bận bàn chính sự vớihoàng đế nên con về nhà trước.”
Nương nhìn vào rương vàng bạc châu báu mà hoàng đế ban cho, lúc nhìn thấy bộ Nghê thường Vũ y thì rất kinh ngạc,“Sao lại ban cho con cung trang?”
“Đây là cung trang?” Ta nhìn vào bộ yphục rực rỡ kia, bĩu môi xem thường, “Cũng may là hoàng đế ban tặng, sau này vào cung cũng không nhất thiết phải mặc.”
Nương chau mày không nói gì, chỉ đưa mắtnhìn Thanh di đang đứng hầu bên cạnh. Thanh di nhìn thấy liền hiểu ngay, lập tức ra lệnh cho hạ nhân lui xuống.
Ta trông thấy Thanh di đi đóng từng cánh cửa sổ, dáng vẻ lại kiêng dè đến khó hiểu, “Sao vậy?”
Nương khẽ thở dài một tiếng: “Đang yên đang lành, có lý nào lại ban cho cung trang.”
Ta liền ngộ ra, việc này nếu suy nghĩ cẩn thận đúng là có điều bất thường, “Chính xác là có vấn đề. Nhưng mà đếncha cũng không nói gì mà.”
Nương tiếp tục thở dài lắc đầu, “Sợ là cha con đã đồng ý.”
“Đồng ý chuyện gì?” Ta hỏi.
Nương không trả lời ngay mà tiếp tục vòng vo, “Việc này, nương cũng không đồng ý. Với tính tình của con mà ở mộtnơi như thế, quả thật là không dễ dàng gì? Thế nhưng, cha con luôn bảophải lấy lợi ích của gia tộc làm trọng, lại nói cho dù có nhìn theophương diện nào thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-phong-om-lay-hai-duong/2443030/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.