Đoàn buôn gồm tám người, đều là người một nhà, phụ tử thúc bá huynh đệ, người thổi lửa nấu cơm chính là nương tửcủa lão đại và lão nhị. Bọn họ xuôi về nam buôn bán dược liệu, hàng nămđều đi qua sa mạc này hai lần, nên đối với nơi này vô cùng quen thuộc.
Chúng ta tự xưng là huynh muội một nhà,đang trên đường đi thăm người thân nhưng do gặp phải bão cát nên lạcđường trong sa mạc, thỉnh cầu bọn họ đưa chúng ta trở về Đông Tề. Mã lão hán đầu lĩnh là người rất nhiệt tình, liền nhanh chóng đáp ứng. Chúngta đưa bạc cho bọn họ làm lộ phí, Mã lão hán còn kiên quyết không chịunhận.
Nương tử của lão nhị là người Đông Tề,cũng nói giọng Đông Tề. Bà nói với ta, hiện tại chúng ta đang ở phía tây của sa mạc, rất gần với Kim quốc. Trong sa mạc có một loạt các ốc đảothuộc Kim quốc và Bắc Liêu, đây chẳng khác nào là mạch sống của các đoàn thương buôn. Chỉ có điều, những ốc đảo này phân tán rải rác khắp nơi,chúng ta không có người dẫn đường mà vẫn có thể tìm được hồ nước lớnkia, đúng là vận khí rất tốt.
Ta hồi tưởng lại suốt cả chặng đường này, thật sự không biết bao nhiêu là nguy hiểm, cũng không biết là đã gặpđược bao nhiêu may mắn.
Nương tử của Mã lão nhị thấy ta ăn mặcnhếch nhác, liền đưa y phục của bà cho ta, lại giúp ta chải đầu, dựatheo phong tục của bọn họ, tết rất nhiều đuôi sam nhỏ, còn buộc bằngnhững sợi dây màu sắc rực rỡ.
Ta vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-phong-om-lay-hai-duong/2443027/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.