Ta kéo Phong Tranh lại gần, “Tên kia ắt hẳn không phải là quốc sư? Dù sao quốc sư cũng là người đoan trang đúng mực, không phải là người điên nha.”
Nhân yêu bật cười đắc ý, “Quận chúa, trước đây ngươi cùngnô gia như tỷ muội, hôm nay sao lại chà đạp nô gia như vậy. Thật là làmnô gia đau lòng mà!”
Ta bị một câu nói của hắn đánh gục, đành nhìn tên da mặt dày nhất Hạ Đình Thu, nói: “Huynh lên đi.”
Hạ Đình Thu quả không phụ sự mong đợi của mọi người, tiến lên liền nói:“Không biết nên xưng hô với các hạ thế nào, là quốc sư đại nhân, hay làKhánh Vương điện hạ?”
Tên nhân yêu hơi giật mình, cũng thu lại nét mặt đùa bỡn, mắt phượng nheo lại, nhìn chằm chằm vào Hạ Đình Thu.
“Hạ công tử quả nhiên hiểu biết sâu rộng.” Hắn đã quay về giọng nói chânthực của mình, trầm thấp mà như có ma lực, tựa như một thứ năng lực mêhoặc lòng người.
Hạ Đình Thu cũng nghiêm mặt nói: “Không dám. Tạihạ chỉ tình cờ nghe nói, phụ thân của quốc sư Bắc Liêu cũng không phảilà người Bắc Liêu, mà đến từ thế gia ở Bắc Hải. Quốc sư còn có một vịhuynh trưởng sinh đôi, được phong Khánh Vương, nhưng quanh năm đều ở lại Bắc Hải. Nếu các hạ đã có thể đóng giả quốc sư, lừa gạt được cả BắcLiêu đế và toàn bộ quan chức trong triều, vậy dung mạo phải có tám phầntương tự, hẳn là người thân của quốc sư. Vậy xem ra, khả năng lớn nhấtchính là huynh trưởng của quốc sư, Khánh Vương điện hạ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-phong-om-lay-hai-duong/2443017/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.