Đang lúc trở về đại sứ quán, bất chợt Hạ Đình Thu bình phẩm một câu:“Ta nói này, mỹ nhân quốc sư cái gì cũng đẹp, chỉ có điều, người caothật không tốt, đứng so với ta không thua bao nhiêu cả.”
Ta liếcmắt nhìn hắn: “Là vì so với huynh nên mới thấy nàng cao. Ta thấy ở BắcLiêu, vóc dáng của nàng cũng rất bình thường. Người thì thấp bé, lạikhông muốn người khác cao hơn mình à?”
Hạ Đình Thu sờ sờ cằm nói:“Ta thấy, cho dù là người nam hay bắc, nữ tử phải có dáng người yểu điệu thì mới tốt. Ôm vào trong ngực, giữ trong vòng tay thì mới vừa. Nếu đổi lại là cô nương xinh đẹp, nhưng trời sinh thân cao bảy thước, thật sựkhiến người ta có chút mất hứng.”
Ta nói: “Sách sử có ghi lại, Huệ Tông hoàng đế có một Giang quý phi, trời sinh cũng thân cao bảy thướccó thừa. Hoàng đế người ta vẫn đối với nàng vô cùng sủng ái.”
Hạ Đình Thu cũng không phản đối, chỉ nói, “Trường hợp đặc biệt thôi.”
Ta kinh thường nói một câu, “Theo không nổi mỹ nhân, liền chê người ta vóc dáng cao.”
Hạ Đình Thu nghiêng đầu, mỉm cười dịu dàng nhìn ta, “Tiểu sư muội à, nóithật, nữ tử trong thiên hạ này có xinh đẹp thế nào cũng không bằng mộtphần ba nét đáng yêu của muội nha!”
Ta cũng cười hì hì nói: “Nhị sư huynh, nam tử trong thiên hạ, dù da mặt có dày cũng không vô sỉ bằng một phần ba huynh nha!”
Hai chúng ta ngày thường đều đối đáp đùa giỡn như vậy, cũng không thấy cógì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-phong-om-lay-hai-duong/2443006/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.