Cái…cái người này sao lại ở Bắc Lương? Không phải hắn đang ở trong núi giúp sư phụ luyện đan hay sao?
Sao hắn lại chạy đến đây? Lại còn nghênh ngang đứng lẫn trong đám quan viên nữa chứ.
Trương đại nhân thấy sắc mặt ta có vẻ khác thường, cũng đưa mắt nhìnngười nọ, lên tiếng hỏi: “Quận chúa và Hạ công tử là người quen cũ sao?”
Ta ngơ ngác một lúc, nhất thời không biết nên nói gì, “Đây…đây là…”
“Tiểu dân là sư huynh của quận chúa.” Ngược lại, Hạ Đình Thu lạikhẳng khái lên tiếng, “Tiểu dân và quận chúa cùng bái Vân Hư đạo trưởnglàm sư phụ, đã là đệ tử của tục gia được vài năm.”
“Ha ha, là sư huynh của ta!” Ta vội cười.
Trương đại nhân có hơi kinh ngạc, một lần nữa nhìn hắn đánh giá,“Không ngờ Nhị công tử của Hạ gia ở Nam Hải còn là đệ tử Huyền Môn. Quận chúa cũng làm hạ quan kinh ngạc.”
Ta trông ông ta không có một chút dấu hiệu kinh ngạc nào như tronglời nói, chỉ cười đáp: “Học nghệ không tinh, không đáng để nhắc đến. Cóthể nhìn thấy Nhị sư huynh ở đây, ta thật vui mừng.”
Hạ Đình Thu cũng cười, “Gặp được Tiểu sư muội, trong lòng ta cũng vui mừng.”
Ta gượng gạo mĩm cười ngây ngô, ánh mắt thì phóng dao găm về phíahắn. Hạ Đình Thu vững vàng đón lấy, mắt cười không chút đứng đắn, hoađào bay đầy phòng.
Gia Nguyệt mệt mỏi, cũng không giữ mấy vị quan viên ở lại ăn cơm. Ta thay nàng tiễn các vị ấy xuất môn.
Mấy vị quan viên này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-phong-om-lay-hai-duong/2442987/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.