Phong Tranh đứng ở phía sau lưng ta, bất đắc dĩ nói: “Ngươi đúng là nói dối không cần viết trước.”
Ta huých hắn một cái: “Đừng có mà vừa được lợi lại còn ra vẻ. Nếu ta không xông vào, hiện tại ngươi đã khó giữ được trinh tiết.”
Phong Tranh cau mày: “Cô nương còn nhỏ tuổi, sao nói chuyện thô lỗ như vậy?”
Người này quả thật không phải là loại thích thuyết giáo bình thường.Hai chúng ta quen biết hơn mười năm, ngươi cũng không phải ngày đầu mớibiết ngôn ngữ của ta thô tục. Nhưng dù có phải nói gì thì cũng đừng chỉtrích làm người ta khó chịu.
Phong Tranh cởi quần áo, ta cẩn thận xem vết thương của hắn. Cũng may đã không còn chảy máu. Vết thương hơi sưng một ít, nhưng cũng khôngnghiêm trọng. Mà mũi tên độc kia cũng bình thường, dùng một số loạithuốc thích hợp sẽ rút sạch chất độc.
Ta gọi hạ nhân đi thay nước mới, giúp Phong Tranh rửa sạch vếtthương, bôi thuốc lên, sau đó nhấc bút viết ra đơn thuốc để giải độc,sau đó kêu người đi lấy thuốc.
Phong Tranh vừa mặc quần áo, vừa nói: “Ta không biết ngươi còn biết y thuật.”
“Chưa từng ăn thịt heo, nhưng cũng đã từng thấy heo đi bộ.” Ta cúiđầu rửa tay “Ta đi theo sư phụ sư huynh xuống núi hành y đã lâu như vậy, đầu óc tự nhiên sẽ học được cách chữa bệnh. Ngươi thì biết gì về ta?”
Phong Tranh buồn bực đáp: “Ai bảo ta không biết?”
Ta khẽ cười một tiếng: “Vậy ngươi nói xem, sinh thần của ta là vào ngày bao nhiêu?”
Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-phong-om-lay-hai-duong/2442976/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.