Ăn xong bữa trưa qua loa ở căng tin, Thái Hồng bắt đầungáp ngắn ngáp dài. Từ thời đại học cô đã có thói quen ngủ trưa, trả qua bốnnăm đại học cộng thêm ba năm làm nghiên cứu sinh, nó đã ăn sâu bén rễ, khôngtài nào bứt ra được. Cho nên mẹ cô thường nói, con gái ngoan, không cần tìmcông việc khác đâu, số con chắc chắn là làm giáo sư rồi. Ngoại trừ giáo sư, còncó công việc nào có thể giúp con yên tâm ngủ trưa? Vì vậy, buổi trưa Thái Hồngnhất định phải ngủ một tiếng, tốt nhất là có giường, có chăn, có gối, nằm xuốngcó hể duỗi thẳng hai chân ra, nếu không được thì dù phải gục ra bàn, haynghiêng ngả trên ghế cũng phải ráng chợp mắt bằng được, chứ không thể khôngngủ. Tuy là trợ giảng nhưng Thái Hồng không có văn phòng riêng, cũng chẳng cóphòng ký túc xá tạm thời trong khuôn viên trường. Đại học F nằm ở phía namthành phố F, là khu vực có giá nhà đất cao nhất nơi này. Ngôi trường ở thế tựanúi hướng sông, chiếm trọn cảnh đẹp của thành phố, nhưng từ lâu đã chẳng thể mởrộng thêm, chỉ còn cách mua thêm mấy khu đất ở ngoại thành, xây dựng hai chinhánh, mỗi ngày có đến mười mấy chuyến xe buýt qua lại, ngược xuôi giữa điểmtrường và trường trung tâm. Nghe nói trong thời kỳ kinh tế kế hoạch, việc phânnhà ở tại trường F là một vấn đề hóc búa. Còn giờ là thời kỳ kinh tế thị trườngnên tình hình đơn giản hơn hẳn. Trường nhất loạt không giải quyết chuyện nhà ở,nhưng ai không có nhà được nhận sáu trăm tệ tiền hỗ trợ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-pho-hoang-vang/1932851/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.