Dịch: Mika
Thật ra A Sùng tỉnh dậy từ rất sớm.
Mấy năm nay dẫn đoàn cơ bản đều phải dậy sớm, đồng hồ sinh học đã được hình thành. Lần đầu tiên anh tỉnh dậy trời còn chưa sáng, cảm thấy bên cạnh có người khẽ động đậy, nhưng say rượu kéo ý thức quay lại với giấc ngủ, anh lại ngủ thiếp đi.
Lần thứ hai tỉnh lại là chín giờ rưỡi.
Anh đỡ trán ngồi lên, thấy Ninh Vũ ăn mặc chỉnh tề ngồi ở cuối giường, trên đầu gối có một chiếc máy tính, đeo tai nghe xem video. Trong tay cậu còn đang nghịch gì đó, nhưng mắt nhìn chằm chằm vào máy tính, nhìn qua rất chăm chú.
A Sùng lẳng lặng nhìn đối phương một lúc, ở một nơi Ninh Vũ không thấy được nghiêm túc quan sát bóng lưng thẳng tắp của người này.
Nếu như một người nhìn qua luôn có vẻ ngăn nắp chỉnh tề, trong lòng A Sùng sẽ hơi không thích. Giống như Ninh Vũ ở trước mặt, lúc không ai nhìn thấy cũng ngồi ngay ngắn nghiêm chỉnh, giống như sắp phải đi thi ở đâu vậy. Ngay cả hút thuốc cũng hút ra một loại cảm giác tao nhã dịu dàng ít nói, cả người đều tỏa ra cảm giác ưu việt điều kiện cao cấp, xuất thân không tệ.
Cũng mang cảm giác có khoảng cách.
Mặc dù biết đó không phải là giả bộ, nhưng A Sùng không thích loại cảm giác này cho lắm, sống chung với người như vậy sẽ mệt chết thôi.
Chỉ là A Sùng cũng rất quái lạ, không thích không nói ra miệng, càng không để lộ vẻ chán ghét lên mặt, anh thích ẩn trong bóng tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-pho-cua-nhung-thien-than/220307/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.