Ngôn Hà vẫn xoa bóp chân mày mạnh như trước, giọng nói đầu bên kia điện thoại càng lúc càng kích động: “Ngôn Hà, con quên lúc ấy cả nhà chúng ta đối xử tốt với nó bao nhiêu còn nó báo đáp lại cho nhà chúng ta thế nào sao?”
Cậu ta dùng cơ thể báo đáp con.
Con vô cùng thích cơ thể của cậu ta, thậm chí đối với cậu ta, con còn không muốn buông tay.
Nhưng lời này cô chỉ dám nói trong lòng.
Tuy trong lòng Ngôn Hà nghĩ vậy nhưng giọng nói vẫn vô cùng bình tĩnh: “Mẹ, chúng ta đừng nói đến vấn đề này nữa được không? Về phía Chu tiên sinh, mẹ…”
“Con đừng nói lảng sang chuyện khác! Mẹ biết con vẫn còn giữ liên lạc với thằng côn đồ đó, nhưng mà nó ngoại trừ mã ngoài ra thì còn có cái gì để xứng với con? Còn nhỏ tuổi đã quyến rũ con lên giường, bây giờ thì thế nào? Nếu không phải bác nó tìm được nó rồi dẫn nó ra khỏi nước, nói không chừng nó đã gieo đủ họa cho con rồi. Nếu con còn dám liên lạc với nó vậy thì lập tức gói đồ về nhà cho mẹ, công việc cũng không cần, con cứ ở bên cạnh mẹ, ngoan ngoãn hẹn hò, kết hôn, chuyện gì cũng đã có mẹ lo, có nghe không?”
Ngôn Hà không trả lời, qua một lúc lâu, cô che loa điện thoại: “Alo? Tín hiệu không tốt, mẹ, con cúp điện thoại trước đây.”
Ngôn Hà cầm điện thoại run rẩy chưa được mấy giây, chuông lại vang lên. Lần này nhìn cái tên hiện ra, trong lòng cô dâng lên cảm giác chua ngọt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nien-qua-han/420892/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.