Dịch: mafia777
Tôn nghiêm!
Thứ này đối với Hàn Nghệ mà nói, là có ý nghĩa đặc thù, bởi vì trước đó không lâu, hắn cũng đã giống như Tiểu Béo, trải qua những ngày không có tôn nghiêm, lúc ấy hắn cho rằng mình làm con chó vẫy đuôi mừng chủ, thì sẽ có thể sống sót, nhưng về sau hắn phát hiện là mình sai rồi, một người không có tôn nghiêm, chắc chắn sẽ không nhận được bất kỳ sự thương hại nào cả, bắt đầu từ khi đó, hắn đã hiểu được, tôn nghiêm đối với một con người, là quan trọng hơn hết thảy.
Đêm đó, Hàn Nghệ đi tìm Dương Tư Huấn để chào từ biệt.
Dương Tư Huấn mặc dù vẫn luôn có thành kiến với Hàn Nghệ, nhưng cũng không đến mức phải đuổi hắn rời khỏi, chỉ nói là sẽ không lập tức tìm một công việc cho Hàn Nghệ thôi, cho nên, hiện giờ nghe được Hàn Nghệ muốn đi, nghĩ đến Hàn Nghệ là có điều bất mãn với ông ta, cho nên còn chân tâm thật lòng giữ lại một phen, hơn nữa còn uyển chuyển biểu đạt, nhưng là Hàn Nghệ cố ý muốn đi, nói rằng chính mình muốn tự xông pha một lần.
Ngươi không giúp hắn, thì cũng không thể ngăn cản chính hắn đi nỗ lực được!
Sau khi giữ lại một phen, Dương Tư Huấn vẫn là cho hắn đi rồi.
"Hàn Nghệ, chúng ta cũng tính là huynh đệ sao?"
"Ách, đương nhiên là tính rồi."
"Vậy ta đây có thể đi tìm ngươi chơi sao?"
"Đương nhiên... có thể."
"Đúng rồi, ngươi thật sự muốn dọn đến Bình Khang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nien-nhan-roi-o-duong-trieu/3121999/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.