Thanh âm này cũng không lớn, hơn nữa nghe vào tai còn có chút giống như là đang càu nhàu, do ở trong lâu đang cực kỳ an tĩnh, bởi vì mỗi người đều nhìn chăm chú vào Hàn Nghệ và Thôi Tập Nhận thôi, vì vậy có vẻ lại càng chói tai, hơn nữa rơi vào tai những người khác, lại giống như một tiếng sấm sét giữa trời quang vậy.
-
Thì ra là thế!
Trịnh Thiện Hành, Nguyên Liệt Hổ đều đồng thanh nói.
- Xem ra đã không cần các ngươi nữa.
Vương Huyền Đạo cầm từng đồng tiền trên hàng rào đặt vào trong tay áo.
Chỉ thấy trong đám người ở lầu hai đột nhiên đứng lên một ông lão, ước chừng khoảng sáu mươi tuổi, tóc đã bạc trắng rất nhiều, nhưng vẫn phong thần tuấn lãng, hai mắt sáng ngời hữu thần, đầu đội khăn lụa mềm, để ba chòm râu quanh miệng, đang mặc áo dài đỏ sậm, thân thể hơi béo, còn ngáp một cái nữa.
Đám con ông cháu cha kia nhìn thấy ông lão này, đều không khỏi chấn động, sửng sốt cả nửa ngày, mới phản ứng tới, rồi đồng loạt đứng dậy thi lễ.
- Chất nhi (vãn bối) tham kiến Quốc cữu công.
Người này chính là người đứng đầu Lăng Yên Các, cậu của hoàng đế Lý Trị, người đứng đầu cả triều, nhân vật lĩnh quân của tập đoàn Quan Lũng --- Trưởng Tôn Vô Kỵ.
Đám con cháu thứ tộc có hơn phân nửa không nhận ra Trưởng Tôn Vô Kỵ, nghe thấy đám thái tử đảng này hô to, thì mới phản ứng tới, bèn khẩn trương đứng dậy thi lễ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nien-nhan-roi-o-duong-trieu/3121984/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.