Điên rồi!
Mới có một lúc mà mỹ nhân kia như muốn phát điên rồi. Vật bên người mình, sao lại rơi vào tay tên khốn này. Hắn...hắn còn mang ra gọt trái cây, lau tay nữa.
Ai có thể nói cho ta biết. Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra không?
Nhưng mà, Hàn Nghệ vẫn cứ tiếp tục lải nhải: "Người gì vậy, bản thân có khăn lại cứ đi cướp của người khác. Đúng ra là của bản thân mới là tốt nhất, hừ, thật là đáng ghét."
Giận rồi! Mỹ nhân kia trừng mắt lên nhìn: "Khăn lụa của ta đâu? Mau đưa ra đây, bằng không ta cho ngươi biết tay."
Hàn Nghệ kích động nói: "Cô có lầm hay không thế, ta và cô lần đầu gặp mặt. Cô hỏi ta khăn lụa của cô. Cô chẳng phải thành tâm muốn người khác hiểu lầm ta sao? Ta là người đã có thê tử."
"Ta giết ngươi."
Mỹ nhân kia không kiềm chế được nữa, rút ra dao găm đâm tới.
Chỉ nghe "keng" một tiếng
Mỗi lúc như vậy, Tiểu Dã thường xuất hiện trước mặt Hàn Nghệ. Chỉ thấy trong tay nó cũng cầm một con dao găm. Đây chính là con dao găm lấy được từ chỗ tên vô lại Cửu Đăng.
Tên tiểu tử này đứng ở đây từ lúc nào vậy. Mỹ nhân kia hơi chút kinh ngạc.
Hàn Nghệ trong lòng run sợ. Đao đó đúng là đao đoạt mạng. Thầm nghĩ, đúng là một đóa mẫu đơn có gai a.
"Mẫu Đơn tỷ tỷ, tỷ hiểu lầm Hàn đại ca rồi."
Hùng Đệ tuy rằng phản ứng chậm, nhưng cũng là người hết sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nien-nhan-roi-o-duong-trieu/2417129/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.