"Thì ra là thế."
Sau khi tiễn bước Trưởng Tôn Diên, Lư Sư Quái khẽ mỉm cười bảo: "Kỳ thật đẩy Trưởng Tôn thúc thúc lên trước, cũng là vì bảo vệ ngươi. Nếu như trực tiếp bổ nhiệm ngươi, thì một khi xảy ra sự cố, vậy ngươi chắc chắn sẽ bị cả ngàn người chỉ trích. Đến lúc đó cho dù là bệ hạ sợ không sợ quần chúng bất mãn, thì cũng chỉ có thể bắt ngươi hỏi tội. Còn nếu có Trưởng Tôn thúc thúc chống đỡ ở phía trước, thì cho dù xảy ra sự cố gì, trong triều cũng không có ai dám nói. Nhưng ai cũng biết, việc này ngươi chuẩn bị đầy đủ nhất, nhất định sẽ phải xin ngươi giúp đỡ, công lao của ngươi vẫn là không thể thiếu được."
Nói tới đây, gã đột nhiên quay đầu nhìn Hàn Nghệ, hỏi: "Cái này hẳn là chủ ý của ngươi nhỉ?"
Hàn Nghệ lắc đầu, cười khổ nói: "Việc này không liên quan gì tới ta, kỳ thật trước đó ta cũng không nghĩ tới điểm này, nếu bệ hạ giao chuyện này cho ta, ta cũng sẽ nhận thôi. Ngươi cũng biết mà, ta không có bất kỳ kinh nghiệm gì, thứ duy nhất có thể lấy ra dùng là cái mạng thôi. Từ đầu đến cuối, ta đều thua không nổi."
Lư Sư Quái cười bảo: "Nhưng ngươi dường như đã dự đoán được việc Trưởng Tôn Diên sẽ đến tìm ngươi, ngay cả ngọn nến cũng đã chuẩn bị xong."
Hàn Nghệ cười nói: "Ta cũng là chỉ vào thời điểm thảo luận việc này ở nhà của ngươi, mới nghĩ ra cái này đấy."
Lư Sư Quái hỏi: "Vậy lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nien-nhan-roi-o-duong-trieu/2416714/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.