Không ngờ, lệnh cấm túc của ta còn chưa được gỡ bỏ, đã có tin tức Hoàng đế bị ám sát và băng hà truyền đến.
Lúc đó, Tiêu Cảnh Đàm đang đưa ta đến trường bắn để luyện tập bắn cung.
Cổ tay ta yếu, bị y chế nhạo nhiều lần, đến mức sắc mặt ta sắp không giữ nổi.
Chủ tướng doanh phòng thủ thành Lương Uy đã xông vào, cả người đầy máu, phía sau còn có đại thái giám bên cạnh Hoàng hậu.
“Vương gia, bệ hạ bị ám sát, Hoàng hậu nương nương mời ngài về cung bàn bạc đối sách.”
Vị đại thái giám lo lắng đến mức những nếp nhăn trên mặt đều nhăn lại, ở trước mắt ta lắc lư chao đảo.
Ta nghe thấy giọng mình khàn khàn xác nhận: “Ngươi nói gì cơ?”
“Mạnh cô nương, vị hôn phu trước đây của ngài, Cố Như Trầm tạo phản rồi, hắn đã giết bệ hạ!”
“Còn Thẩm quý phi kia, không chỉ xúi giục Hoàng thượng ra ngoài săn bắn, còn đánh cắp ngọc tỷ, ở nửa đường đã cấu kết với bọn phản tặc hại Hoàng thượng.”
Lời nói của ông ta, như một gáo nước lạnh dội vào đầu, ta loạng choạng lùi lại, nhưng được Tiêu Cảnh Đàm đỡ lấy.
Ta ngẩng đầu, sự hoảng loạn trong mắt ta đều lọt vào mắt của y.
Ta cứ nghĩ, hủy hôn ước với Cố Như Trầm, cắt đứt thế lực của Thẩm Nhân Nhân trong cung, mọi thứ tự nhiên sẽ tránh được.
Không ngờ, lại chính ta đã đẩy họ vào con đường chết, khiến họ tạo phản sớm hơn!
Toàn thân ta lạnh lẽo, đầu óc rối tung như một mớ bòng bong.
Lúc này, bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nha-ma-ta-hang-yeu/5212666/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.