Tiểu Du? Người kia đang gọi ai?
“Ta không phải Tiểu Du của ngươi, ta gọi là Mị Ảnh.”
“Không sai, đều là ngươi.” Thiếu niên kéo y, đưa y cách xa cánh cửa trước mặt.
“Ngươi làm gì? Ta muốn rời khỏi địa phương quỷ quái này.”
“Ngươi không thể đi vào trong đó, đó không phải là chỗ ngươi nên đi.”
“Ngươi thả ta ra…Buông ra.”
Thiếu niên kia lực đạo lớn đến thần kì, Mị Ảnh giãy không ra, chỉ có thể mặc kệ người kia đem mình mang đến chỗ khác cách xa nơi này.
Không biết bị kéo đi bao lâu, thiếu niên đột nhiên buông ra, chỉ về một phương hướng khác “Ngươi cần phải trở về. Còn có…sống thật tốt tính cả phần của ta nữa.”
Mị Ảnh nghi hoặc nhìn qua người kia, hoàn toàn không rõ ý tứ trong lời nói của thiếu niên.
“Có người cần ngươi cứu vớt.”
“Ngươi nói cái gì?”
Thiếu niên lắc đầu.“Đi nhanh đi, nếu muộn ngươi sẽ không thể trở về nữa.” Thiếu niên đẩy y.
Mở cửa, Mị Ảnh chần chờ quay đầu lại ngắm nhìn thiếu niên sau lưng.“Ngươi…Không muốn cùng rời đi sao?”
“Ta đã không thuộc về thế giới đó. Ngươi đi nhanh đi.” Thiếu niên liên thanh thúc giục.
Quay người lại, đối mặt với khoảng không bên kia cửa, đang định nói thêm điều gì, đột nhiên sau lưng truyền đến lực đẩy, y liền rơi xuống vực thẳm đen tối trước mặt.
“Tiểu Du, Giản Phàm xin nhờ ngươi.”
________________________
“Sư phụ, Dịch ca ca đã tỉnh lại, Dịch ca ca đã tỉnh lại!” Thu Nhi mừng rỡ như điên hướng phía ngoài cửa hô to.
“Sư phụ, người nhanh một chút ──”
Mị Ảnh mở mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-ngoc-an-he-liet-mi-anh/103924/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.