Edit ♥ Bách NhậtBeta ♥ Nhã Vy
Bọn họ đi vào thành rất thuận lợi, nhanh chóng tìm được quán ăn của Vân Gia mở ở huyện Thanh Bình, đó là một quán ăn trang trí rất bình thường, nhưng khi Diệp Thanh Dao vừa bước vào quán đã bắt gặp vẻ mặt nhiệt tình nghênh đón khách quý của tiểu nhị, tiểu nhị dừng chân thì hơi thở liền dừng lại, nhìn qua đã biết là người có công phu không tồi.
Quay đầu nhìn Phượng Uyên Dung một cái, trong mắt hắn, nàng biết hai người có cùng chung ý nghĩ, lúc trước phỏng đoán liền xác định vài phần, nhưng cũng chỉ là phỏng đoán, cùng lắm nàng chỉ hơi tò mò mà thôi, nàng cũng không muốn đi sâu vào tìm hiểu căn nguyên của ý nghĩ này, nàng cảm thấy nếu bà ngoại muốn để cho nàng biết thì nhất định sẽ không giấu giếm, nếu không muốn nói cho nàng biết thì cũng là vì có nguyên nhân nào đó.
Nàng không giống như trẻ con không hiểu chuyện, lúc nào cũng tò mò tra hỏi ngọn nguồn mọi chuyện, bởi vì linh hồn của nàng đã là người trưởng thành, dù là hiểu rõ hay chỉ biết một chút ít nội tình thì không biết gì vẫn là tốt hơn. Hơn nữa nàng tin tưởng rằng dù là bà ngoại hay là cậu mợ cũng không bao giờ tổn thương nàng.
Loại tự tin này đúng là rất nguy hiểm, ở kiếp trước, nàng chưa từng tin tưởng bất cứ ai vô điều kiện, kinh nghiệm lúc nhỏ đã rèn giũa cho nàng biết, bên người vốn không hề tồn tại người nào đáng tin cậy, thậm chí nếu nàng không cẩn thận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-vuong-gia-truc-ma-phi/3445/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.