Buổi lễ được bắt đầu vào tám giờ tối, nhưng chỉ tầm bảy giờ khách khứa đã đông nghịt. Họ rất biết nắm bắt cơ hộ, dự lễ chỉ là cái cớ. Và tất nhiên, phục vụ cho làm ăn mới là cái chính. Nhưng cũng không thể phủ nhận rằng, nhiều người chưa biết vẫn rất tò mò về ngoại hình khi lớn của cô con gái cưng nhà họ Đinh. Đinh Khánh Lam lúc bé đã ít khi lộ diện, đến khi lớn lại càng không. Lý Ngộ Tranh thì cùng bố làm ăn sớm, nên ít nhiều gì họ cũng có biết tới. Ai nấy đều biết rằng anh rất tài giỏi, nhưng lại hiếm ai có cơ hội được trải nghiệm qua. Quả thực rất muốn một lần được nói chuyện. Trạch Thanh Hy với mong muốn có thể trả đũa Đinh Khánh Lam vì bữa sinh nhật lần trước, nên đã mang bận rất chi là lộng lẫy. Vừa đặt chân tới đã thu hút bao nhiêu là ánh nhìn. Những viên đá lấp lánh trên bộ đầm đuôi tôm khiến cho cô ta thêm bao phần tỏa sáng, mà lại chẳng thể làm mất đi cái vẻ đẹp nhẹ nhàng như nước ấy. Trạch Thanh Hy uyển chuyển bước vào bữa tiệc, biết bao anh chàng quý tử đã bắt đầu nhòm ngó. Có thể chắc rằng, ở đây rất nhiều vị khách mà cô ta chưa được biết đến. Vì cũng chẳng thể nào so sánh Trạch gia cùng với Lý gia và Đinh gia. Một thôi còn không đấu nổi, nói gì đến cả hai cùng một lúc. Hai thế lực lớn mạnh như vậy, quả thực không ai được mời mà dám không đến. Triệu Hoàng Sinh cũng được mời, thiệp mời do chính tay Đinh Khánh Lam gửi. Dẫu sao thì cậu cũng đã từng giúp cô, nên cô chẳng thể nào mà ngó lơ được. Mà cho dù Đinh Khánh Lam có không mời, thì Triệu Hoàng Sinh có lẽ cũng sẽ tới. Triệu gia đang có hợp đồng với Lý thị, sao có thể không tới. Mà Triệu Vũ lại muốn cậu có thể tiếp xúc nhiều với giới làm ăn, nên nhất định cũng sẽ kéo cậu theo. Triệu Hoàng Sinh dù không cam lòng, nhưng cũng phải cố cắn răng đến dự. Đinh Khánh Lam vốn không thuộc về cậu, cậu biết điều đó... Nhưng lại chẳng thể nào làm dịu đi cái nỗi bứt rứt trong lòng, cứ nhìn thấy cô là lại có một xúc cảm khó tả... Vì không có Lý Ngộ Tranh ở đây, nên Triệu Hoàng Sinh cũng được coi là chàng công tử nổi bật nhất. Phùng Phương Linh bên cạnh Trạch Thanh Hy từ đầu tới cuối chỉ nhìn mỗi cậu, miệng cứ mỉm cười không dứt. Một chàng trai yên tĩnh, thật ra thì cô ta cũng đã để ý cậu từ lâu. Một hotboy có tiếng, cũng chỉ kém Lý Ngộ Tranh vài phần trăm, làm sao có thể không hot cho được! Không những vậy, cậu ta còn rất ấm áp, chẳng như cái tên ngỗ ngược lạnh băng Lý Ngộ Tranh kia. "Chào cậu, cậu một mình sao?" Phùng Phương Linh với chiếc đầm màu đen tuyền, trông thật quyến rũ. Cô ta lả lướt tới gần Triệu Hoàng Sinh, nâng ly rượu vang trên tay có ý chào hỏi. Triệu Hoàng Sinh nâng mí mắt, quát sát người con gái trước mặt. Miệng theo thói quen mà cong lên tạo thành một nụ cười mờ nhạt, đây cũng chỉ là thói quen giao tiếp của cậu mà thôi: "Chào quý cô xinh đẹp, không biết tôi có thể giúp gì?" "Ồ, Triệu công tử thật biết ăn nói" Phùng Phương Linh không giấu được sự vui mừng, háo hức ra mặt. Cũng may là cô ta biết điều, không làm quá lố. "Tiểu thư quá khen, tôi chỉ nói sự thật" Phùng Phương Linh vậy là đã thành công trong bước đầu - Làm quen. Cô ta cứ đứng đấy trò chuyện với Triệu Hoàng Sinh, nhưng thi thoảng bỗng rùng mình một cái. Đảo mắt xung quanh vẫn không có gì đáng ngờ và khác lạ, nhưng cô ta cứ có cảm giác ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình vậy! Trạch Thanh Hy đứng một chỗ mà sốt sắng không thôi, thật quá mong chờ Lý Ngộ Tranh xuất hiện. Nãy giờ đã không biết bao nhiêu tên ất ơ tới làm quen, nhưng lại chẳng khiến tâm trạng của cô ta tốt lên được chút nào. Đã bực mình vì cái lễ đính hôn quỷ quái này thì chớ, lại còn gặp phải những tên đầu đất xấu xí. Trạch Thanh Hy cứ ngó ngó nghiêng nghiêng, tìm kiếm bóng dáng anh nhưng vẫn không thấy đâu cả. Cô ta quyết định nhấc chân tiến vào nhà chính, dù sao đây cũng là nhà của hai bác, cô ta hoàn toàn có quyền.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]