"Mắt em xưng vậy rồi, anh còn muốn em khóc tiếp?..."
"Ừ" Lý Ngộ Tranh dịch người lại phía sau, quay đầu nhìn Đinh Khánh Lam: "Có gì giải thích không?"
"Không có" Đinh Khánh Lam lắc đầu, Lý Ngộ Tranh lập tức trầm xuống. Cô thấy vậy thì bật cười, ôm lấy mặt anh mà nói tiếp: "Có chứ có chứ, ngồi dậy nghe em nói"
Lý Ngộ Tranh theo lời Đinh Khánh Lam mà ngồi thẳng dậy, đối diện với khuôn mặt nhây nhây của cô. Anh thì nghiêm túc như vậy, mà sao cô cứ cười cười thế hả?
"Em gặp cậu ta vì muốn nhờ giúp góp ý quà tặng anh. Cậu ta nói từng được tặng món quà ý nghĩa, nên cho em xem. Em tham khảo nó và tự làm quà cho anh đấy"
"..."
"Nó không được dễ cho lắm, suốt mấy ngày qua em phải cắm đầu vào làm. Muốn cho anh bất ngờ nên mới như vậy... Đừng giận em..."
"..."
"Hôm nay em gặp cậu ta chỉ để cảm ơn"
Đinh Khánh Lam vừa dứt câu, liền được Lý Ngộ Tranh ôm chầm lấy. Vòng tay anh siết chặt, tham lam hít lấy mùi hương quen thuộc không thể thiếu này. Đinh Khánh Lam vòng tay ôm lại anh, có qua có lại chứ nhỉ?
"Anh không cần gì hết, chỉ cần em"
"Anh đây không nhận chứ gì? Vậy thôi em giữ"
"Không được" Lý Ngộ Tranh giọng nói chắc nịch, vỗ nhẹ nào lưng Đinh Khánh Lam. Bỗng nhiên anh như nhớ ra gì đó, đẩy người cô ra, nhìn thẳng vào mắt cô và nói: "Có chuyện bé tí cũng khóc toáng lên, em có bị khùng không?"
"Phải rồi, khùng vì yêu anh nhiều quá. Nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-truc-ma-ngung-lam-ban/1646683/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.