Ân nhàm chán, vừa ôm cây chổi, mắt lim dim mà đứng hát dăm ba câu
"Phận là con gái, chưa một lần yêu ai
Nhìn về tương lai mà thấy như sông rộng đường dài
Cảnh nhà neo đơn, bầy em chưa lớn trĩu đôi vai gánh nhọc nhằn...."
Vừa ca, nó vừa cầm cây chổi múa múa theo điệu nhạc, ra vẻ như mình đích thực một ca sĩ chuyên nghiệp. lúc này Trường cầm bó rau sang, tình cờ bắt gặp cảnh này thì thấy buồn cười
" Mới tí tuổi đầu bài đầu bài đặt ca nhạc người lớn đồ"
Ai đó đang có hứng ca thì bị ngắt giữa chừng, thất vọng bỉu môi
"Đồ phá đám"
"Ôi chu choa, mày hát như lợn gáy thế kia, tao phải ngăn cản mày kịp thời, nếu không thì khổ hàng xóm mày lắm"
"Mắc gì khổ?"
"Mày hát thế này thì ai mà ngủ trưa cho được"
....
"Hứ"
Ai đó giận dỗi, cầm cây chổi lủi thủi đi vào nhà
"Bày đặt giận dỗi nữa cơ, tao đếm tới ba mày không ra thì mai mốt tao không mua kem cho mày ăn nữa"
1
2
..
2,5
2,75
2,99
Ai đó tiếp tục lủi thủi cầm chổi bước ra, mặt nhăn nhó, mắt liếc kẻ đang nhởn nhơ đứng cười phía bên kia
"Nghe tới kem thì mới chịu lết mặt ra đấy à"
"Ai nói"
"Chứ mày ra đây làm gì"
"QUÉT NHÀ!"
Mà nhỏ cũng hay lắm, vừa dứt lời thì cầm chổi quét ngay, mặt nghiêm túc như nó đang làm một việc gì hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-truc-ma-la-soi-doi-lop-cuu/3078560/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.