“Cậu là... Dương Hạ Vũ?”
“Ừm. Đúng rồi, là tôi, là người chồng mà cậu hứa hôn đây!” Hạ Vũ nhìn thẳng vào mắt cô mà nói, anh rất vui vì Yên Hân đã nhớ ra mình
“Tôi...”
“Bây giờ tôi về đây để lấy cậu làm vợ đây. Tôi đã thích cậu từ lúc đó, từ năm chúng ta 4 tuổi, đến bây giờ là 16 tuổi. Tôi thích cậu được 12 năm rồi đấy. Trong thời gian ở bên Mỹ, không có ngày nào là tôi không ngừng nghĩ về cậu cả. Cậu đã nói muốn tôi là chồng cậu, muốn cưới tôi về, nên tôi không thể quên được đâu!” Hạ Vũ vuốt lấy mái tóc của Yên Hân, dịu dàng nói. Trong câu nói của anh đều là thái độ chắc nịch, kiên quyết và không phải lừa dối gì. Nhìn ánh mắt ấm áp của Hạ Vũ dành cho Yên Hân cũng đủ chứng minh là anh thích cô đến mức nào
“Nhưng tôi.. tôi có người yêu rồi..” Nói đến đây, Kỳ Tuân đứng ở bên kia có chút vui lên. Từ vừa nãy, hắn chứng kiến cảnh Mộc Yên Hân cùng với Dương Hạ Vũ trước mắt mà ghen không làm cái gì được
“Ừm, cậu có rồi, kệ cậu chứ. Tôi cũng có thể đập chậu cướp hoa, đập người yêu của cậu để cướp lại cậu mà. Vì vốn dĩ ngay từ đầu, cậu là của tôi, mấy thằng ngoài kia chắc gì nó đã thật lòng với cậu?” mọi người trong lớp ngay sau khi nghe câu nói của Hạ Vũ thì hò hét lên, không ngờ anh lại chất đến như vậy, không ngần ngại tuyên bố chủ quyền với người đã có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-truc-ma-doi-lai-vo/2730616/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.