Yên Hân trở về nhà với tâm trạng nhức nhức cái đầu. Từ lúc cô đi về, xuống sân trường là rất nhiều người lại cho cô để hỏi chuyện, rồi có nhiều người bàn tán các kiểu, họ theo đến tận khi Yên Hân lên xe đi về mới tha. 
Về đến nhà cũng không được yên, cô gặp ngay gia đình họ Dương đang ngồi ở đó. Tận mắt nhìn thấy Dương Hạ Vũ đang ngồi bên cạnh bố mẹ cô mà cười 
“Cháu.. cháu chào hai bác, chào bố mẹ con mới đi học về.” 
“Yên Hân vừa đi học về đó hả? Lại đây với mẹ nào!” Mẹ anh, bà Diệp Nhã Uyển thấy cô thì mắt sáng lên, vội vàng gọi cô lại bên cạnh mình 
“Cháu ạ?” Yên Hân chỉ tay vào mình mà ngơ ngác hỏi 
“Đúng rồi, là Yên Hân, con dâu của mẹ. Lại đây nào con” bà gật gật đầu 
Yên Hân đi chầm chậm lại chỗ mẹ anh, từ từ ngồi xuống, chỗ đó lại ngay bên cạnh Hạ Vũ nữa nên cô có hơi nhích ra xa một xíu. 
“Con đi học về có mệt không?” Mẹ anh xoa xoa mái tóc của cô mà dịu dàng hỏi 
“Dạ, cháu cũng không mệt đâu ạ!” 
“Ơ kìa.. Sao lại cháu hả con? Gọi bố mẹ chồng luôn là vừa.” Mẹ cô lên tiếng nói 
“Ơ.. Nhưng sao..” lúc này, Yên Hân vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tự dưng họ đến nhà rồi bắt cô gọi là bố mẹ chồng 
“Không có nhưng nhị gì hết. Tiện thể ba cũng nói luôn, bắt đầu từ ngày mai, Yên Hân con sẽ sống ở Dương gia. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-truc-ma-doi-lai-vo/2730615/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.