Nếu đã quyết định xong, Bác Thần liền cùng Lâm gia đến gõ cửa Lý gia.
Dì Lan và chú Lý vừa vặn đều ở bên trong. Thời điểm dì Lan mở cửa nhìn thấy Bác Thần còn chưa kịp lên tiếng đã thấy cả nhà Lâm giađang đứng bên ngoài.
Bà ngẩn người, bộ dáng bị dọa nhưng vẫn nhanh chóng bắt nhịp tươi cười: “A Cầm, sao các em lại đến đây?”
“Mẹ, mẹ đừng đứng ở cửa nữa, chúng ta đi vào nói chuyện.” Bác Thần nhắc nhở mẹ mình.
“Nga, đúng đúng.” Dì Lan vội vàng lui người, đón cả nhà Lâm gia tiến vào.
Chú Lý đang xem báo, nhìn thấy cả nhà Lâm gia đều đến đây,vội vàng lấy trà cụ ra, cười nói: “Hiếm khi nào mọi người tập hợp đôngđủ, mau mau ngồi xuống.”
Chú Lý và Lâm ba ba không giống nhau. Ở Lâm gia, Lâm ba bavẫn là người nắm quyền nhất. Mặc dù Lâm mẹ lúc ấy có nháo đến đâu nhưng rốt cuộc vẫn luôn nghe theo Lâm ba ba. Nhưng ở Lý gia, dì Lan lại làngười nắm quyền chủ đạo. Chú Lý tính ôn hòa, cũng không cùng dì Lan sođo.
Sắc mặt Lâm mẹ vẫn không được tốt lắm. Lâm Hiểu nhìn thấy màlòng cũng không chịu nổi nên cô ngồi sát bên người bà, chỉ có thể khôngtiếng động an ủi bà.
Mà đúng lúc này, Lâm ba ba đứng đầu cả nhà Lâm gia cuối cùng cũng mở miệng.
Trong việc này, Lâm ba ba với tư cách “người bị hại” nói lạicàng thêm sức cuốn hút cùng tính chân thật. Lâm ba ba cũng không kể quánhiều về cảm xúc của mình, câu chuyện của ông bắt đầu ngay sau khi ôngbước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-truc-ma-den-tuoi-co-the-cuoi/559173/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.