Vài ngày sau, Bác Thần suýt chút nữa quên nói cho Ngô Tuấn Hạo nghequyết định của mình. Dù sao cho tới bây giờ hắn cũng không muốn vào làmtrong công ty của Ngô Tuấn Hạo, đúng vậy, cho tới bây giờ chưa bao giờnghĩ tới. Lúc trước do dự chẳng qua chỉ không biết có nên tự lập mộtcông ty không. Làm quản lý gì đó ở công ty Ngô Tuấn Hạo, hắn không hềtính đến.
Thấy điện thoại của Lý Bác Thần thì Ngô Tuấn Hạo hiểu ngayhắn sẽ từ chối. Tuy vậy Ngô Tuấn Hạo vẫn hẹn hắn cùng tới một bar mớikhai trương uống rượu. Bác Thần nghĩ mình cũng không có chuyện gì nênđồng ý.
***
Bên này, Lâm Hiểu ăn xong cơm trưa tự mang, nhìn sốđiện thoại trên di động đã trùng khớp với dãy số ghi trên danh thiếp, cô ấn nút gọi. Nếu còn không gọi được nữa cô sẽ trực tiếp đến trụ sở tạpchí kia tìm hắn.
Những ngày vừa qua, mẹ vẫn ứng xử như thường khiếncô không nghĩ tới việc này nhưng tối hôm qua, lúc mẹ tránh cô để nhậnmột cuộc điện thoại làm cho cô không thể không chú ý. Nêu cô đoán khôngsai, người gọi điện thoại tới hẳn là gã đàn ông kia.
Điện thoại vanglên mấy hồi chuông, Lâm Hiểu có chút mất kiên nhẫn, đợi đến khi đầu bênkia truyền đến tiếng trả lời “Alo”, Lâm Hiểu mới thở ra đồng thời lại có cảm giác mâu thuẫn.
“Xin chào, xin hỏi chú có phải là Dương Văn Tùng không?”
“Đúng vậy, cô là?”
“Cháu là con gái của Vương Cầm.”
Đầu bên kia điện thoại yên lặng thật lâu mới có tiếng trả lời: “Xin chào.”
Không thể tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-truc-ma-den-tuoi-co-the-cuoi/559153/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.