Chương trước
Chương sau
Editor: YuuĐôi tình nhân vườn trường đã sớm trở thành thuật ngữ dành riêng cho Ôn Phóng và Triệu Tước Tân ở đại học F. Mỗi lần hai người xuất hiện đều thu hút ánh nhìn của người khác. Sau đợt huấn luyện quân sự, lời khen của giáo viên đối với bọn họ vô hình trung lại tăng thêm một vầng hào quang cho bọn họ. Giống như ông trời tạo ra địa chấn vậy, mặc kệ mọi người nghĩ gì về bọn họ, bọn họ vẫn ngày ngày ân ân ái ái.
Nhưng có một điều là hai người không thể đụng chạm vào nhau bất cứ lúc nào được, chỉ có thể vội vã tranh thủ thời gian mà vuốt ve một hai cái khiến Ôn Phóng không thể chịu nổi được.
Cuối tuần, Ôn Phóng đưa Tước Tân về căn hộ mà bọn họ thuê chung. Gia cảnh cả hai đều không tính là khó khăn, bình thường cũng đi làm thêm, cũng đủ để bọn họ cải thiện chất lượng cuộc sống.
Sau khi thuê nhà, Ôn Phóng đã bí mật đến đây để trang hoàng bố trí, nhưng Triệu Tước Tân lại là lần đầu tiên tới đây sau khi căn nhà được trang trí. Bức tường vốn nhợt nhạt đã được che lại bởi tấm lụa trắng mềm mại, ánh nắng trong nhà cũng không quá gắt. Cô đánh giá rồi hỏi cậu: “Sao giống căn nhà ở thành phố C vậy?”
“Giống nhà không phải tốt hơn sao? Đều sắp xếp theo thói quen của em rồi, đi cùng anh tới…”
Ôn Phóng nghiêm mặt nói rồi kéo Tước Tân về phía phòng ngủ chính, vẻ mặt đầy cậu đầu bí ẩn, làm Triệu Tước Tân còn tưởng có chuyện gì bất ngờ. Cô tò mò nhìn về phía phòng ngủ chính thì đột nhiên bị Ôn Phóng đẩy xuống giường. Cô nằm trên giường, mùi tươi mát lập tức chui vào chóp mũi, nhìn Ôn Phóng kéo rèm cửa lại, bấm công tắc đèn mấy lần.
Căn phòng đang sáng sủa lập tức tối đen lại, sau đó toàn bộ căn phòng sáng lên bởi những vì sao lơ lửng trên trần nhà, giống như vẻ đẹp của Dải Ngân Hà và cực quang khiến người ta lơ lửng ở trong đó. Cô nằm ở trên giường, trên gương mặt lộ ra nụ cười chân thật hiếm thấy, cô vươn tay muốn chạm vào những vì sao, nhưng lòng bàn tay trống rỗng lập tức được bao bọc bởi hơi ấm của bàn tay kia.
Ôn Phóng nhìn cô bằng ánh mắt ấm áp, trong giọng điệu có chút mong đợi: “Em thích không?”
Triệu Tước Tân nhìn cậu chằm chằm không nói nên lời. Một lúc sau, trong lòng Ôn Phóng thậm chí sinh ra một chút bất an. Cô vươn tay ra ôm lấy cổ cậu rồi kéo xuống, hai đôi mắt đối diện nhau, ở khoảng cách gần như vậy, hô hấp đều hòa vào nhau… Ôn Phóng nhìn đôi mắt của Tước Tân, lỗ tai cậu lập tức nóng lên, hô hấp cũng trở nên nặng nề.
Hai người mỉm cười nhìn nhau, dịu dàng và trìu mến.
Triệu Tước Tân thật sự không kìm được khi nhìn thấy vẻ ngượng ngùng hấp dẫn mê người của Ôn Phóng. Tuy đôi môi cậu đang hé mở, nhưng cô lại nhẹ nhàng thả nụ hôn trên hầu kết của cậu, liếm láp vụn vặt.
Sự mềm mại ngứa ngáy trong lòng Ôn Phóng tựa như từng đợt mưa phùn. Phần yết hầu ở cổ bị cô khống chế, thân thể động tình vì cô, tình cảm trong lòng dần biến thành ái dục triền miên cùng cô.
Sự sáng sủa giữa đôi lông mày của cậu dần bị thay thể bởi dục vọng, đôi mắt phượng trong sáng ban đầu của cậu dần đỏ lên, ánh mắt cũng mất đi phương hướng, hạ thân đã cương cứng, nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn nhìn cô.
Triệu Tước Tân hài lòng nhìn những vệt đỏ rải rác trên cơ thể cậu, hôn lên đôi môi như đang mong chờ được khen thưởng của cậu.
“Anh thật ngoan, A Phóng.”
Bàn tay Ôn Phóng ôm lấy cái eo nhỏ của cô, quần áo của cô xộc xệch, áo trên chỉ đủ che bộ ngực lại, da thịt ở eo bụng tinh tế và mẫn cảm, Ôn Phóng chỉ hơi dùng sức một chút sẽ để lại dấu vết.
Nghe được lời của cô, liền đè nặng ở trên người cô.
Triệu Tước Tân mở rộng tư thế của mình với cậu, không hề có chút ngượng ngùng mà vô cùng thản nhiên, hai cánh hoa anh đào màu đỏ trên bầu vú khẽ run rẩy trong không khí, đôi tay mảnh khảnh mềm mại của cô đi từ vạt áo đi vào bên trong. Bình thường Ôn Phóng có thói quen tập thể dục, cơ bắp trên bụng cậu phập phồng lên xuống, làn da đàn hồi, lúc sờ vào cảm giác rất tốt.
Ôn Phóng trầm mê mà cọ xát ở bên tai cô, vội vàng dùng hai tay cởi cúc quần ra, hai điểm đỏ ửng trước ngực đột nhiên bị cô cắn xuyên qua lớp áo, làm cậu không khỏi rên rỉ một tiếng, hít hà một hơi, tốc độ cởi quần áo cũng nhanh hơn.
Ngón tay cậu chạm nhẹ vào hoa huy*t, nơi này đã ướt sũng lầy lội. Ý cười trong mắt chợt lóe lên, đầu ngón tay mang theo nước mật ấn vào hạt đậu đỏ, nhẹ nhàng xoay tròn.
“A…” Triệu Tước Tân nhắm mắt lại, không nhịn được mà ngửa đầu ra sau, hơi thở dồn dập, hai chân tự giác tách ra dựng thẳng lên. Hai nụ anh đào đỏ mọng trên ngực bị hút lấy như có chút thù hận, nhũ thịt trên bầu ngực sữa nhẹ nhàng bị đẩy lên, cố gắng bao gọn tất cả trong lòng bàn tay, đáng tiếc cuối cùng vẫn là thất bại, thật sự rất khó để cầm bằng một tay.
Bầu ngực trắng nõn bị cậu nắn bóp thành đủ hình dạng dâm đãng. Ôn Phóng nhận thấy nước suối trong hoa huy*t đã tràn lan ra, dương v*t dưới thân trượt trên miệng huyệt, muốn tiến vào lại bị Tước Tân ngăn cản. Cậu nhìn cô có chút nghi hoặc.
Triệu Tước Tân xoay người đẩy cậu ra, ngồi khóa chặt ở trên người cậu, tư thế của hai người lập tức biến thành nữ trên nam dưới. Ôn Phóng lập tức ngầm hiểu, ngoan ngoãn nằm xuống, ánh mắt dừng trên cơ thể hoàn mỹ không một khuyết điểm của Tước Tân, dương v*t dưới thân dựng đứng cao vút đặc biệt phóng đãng.
Triệu Tước Tân ôm lấy bộ ngực trắng nõn kẹp lấy dương v*t tráng kiện của cậu. Cô quan sát cẩn thận, quy đầu đã đỏ sẫm hơn một chút, khi cương cứng hơi cong lên, gân xanh quấn quanh trục không hề kinh hãi. Chỉ là lúc này dương v*t cương cứng quá dài và thô to, bên cạnh còn gắn hai viên trứng dái. Bởi vì khoảng cách quá gần, dương v*t đập nhẹ vào mặt cô, tinh dịch tràn ra một chút trên mã mắt, như muốn thúc giục cô nhanh lên.
Cô khẽ mở đôi môi đỏ mọng, dùng đầu lưỡi liếm mã mắt, đôi tay dùng sức đè ép bộ ngực sữa, dương v*t được bao bọc trong sự trơn bóng tinh tế lập tức bị kích thích. Tay Ôn Phóng nắm chặt lấy ga trải giường, hai chân trái phải mở rộng ra, chỉ hận không thể xâm nhập nguyên cây.
Đôi mắt đỏ hoe của cậu nhìn đôi môi đỏ đang ngậm lấy côn th*t của mình, đôi môi đỏ mọng cùng bộ ngực sữa cậu vẫn luôn âu yếm lúc này lại đang tận tâm hầu hạ vật dưới háng cậu.
Khuôn mặt trắng trẻo và hoàn mỹ của cô nhấp nhô trong khu rừng rậm tươi tốt màu đen dưới háng cậu, ngoài sự kích thích ra, cậu thậm chí còn có chút ghen tuông vô lý.
Triệu Tước Tân chậm rãi nuốt từ quy đầu vào, đầu lưỡi linh hoạt trêu chọc cái cán, hai tay thỉnh thoảng lại xoa nắn túi trứng. Ôn Phóng đặt tay trên mái tóc đen nhánh của cô, hơi thở trở nên rối loạn bởi sự vuốt ve lên xuống của cô.
“A… Tuyệt quá… Mút giỏi quá.” Giọng nói khàn khàn của cậu mang theo tiếng thở hổn hển.
Khi dương v*t tiến sâu vào trong cổ họng, Tước Tân bị sặc nên cổ họng co rút lại, Ôn Phóng hét lên một tiếng, tinh dịch đặc sệt lập tức bắn thẳng vào trong cổ họng cô. Cậu vội vàng cầm lấy dương v*t rút nó ra, tinh dịch đặc sệt màu trắng vẫn còn đang phun ra, trên mặt và ngực Triệu Tước Tân đều phủ đầy nước đục.
dương v*t đã bắn một lần nhưng vẫn còn dựng đứng, Ôn Phóng cởi nốt quần áo còn sót lại trên người Tước Tân, đỡ lấy eo liễu của cô mà cắm thẳng vào chỗ sâu nhất trong hoa huy*t.
hoa huy*t đã sớm động tình, lúc này bị cắm vào liền truyền tới một trận tê dại. Tước Tân thấp giọng rên rỉ, âm thanh theo sự đưa đẩy của dương v*t mà càng lên cao hơn, tựa như bọt sóng đang phun ra.
Trên giường tràn đầy xuân sắc, trên người Tước Tân tràn đầy dấu vết, thoạt nhìn trông vô cùng dâm uế.
hoa huy*t vẫn còn lưu lại nước mật, răng môi của hai người triền miên với nhau, đến cả hô hấp cũng giống nhau.
Hai người yêu nhau, cùng nhau trỗi dậy trong biển dục vọng, như đôi uyên ương đan cổ vào nhau, đến chết cũng không buông.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.