Mấy ngày nay mọi người đều bàn tán về Đỗ Đình Trúc.
Hắn cuối cùng đã đi học lại, vành mắt đo đỏ một mực níu lấy tay áo Trương Hoài Dao. Trương Hoài Dao mấy lần gạt tay hắn ra, hắn vẫn bám sát như mạch nha.
“Ngươi kéo ta mãi làm gì?” Trương Hoài Dao đỏ mặt, dùng sức căng mắt trừng hắn.
Đỗ Đình Trúc như bị ủy khuất thật lớn, lập tức mếu máo, nước mắt liền lã chã tuôn rơi. Nhưng vẫn không buông tay, trái lại còn dứt khoát mượn tay áo hắn lau nước mũi.
Trương Hoài Dao hết cách, cũng mặc kệ hắn. Cực kỳ hậm hực ngồi xuống một bên.
“Uy,” Bùi Nhược Ngu chọt chọt người bên cạnh, “Ngươi xem, có phải rất kỳ quái?”
Tô Diên Trạch quét mắt liếc hắn, tiếp tục chống má đọc sách thánh hiền, “Lạp ông đối vận ngươi vẫn chưa đọc đúng không? Lát nữa tiên sinh kiểm tra đó.”
Tháng ngày vui vẻ trôi qua như nước chảy.
Liên tục mấy hôm mưa phùn đã tưới cho thảm cỏ ngoài lớp học thêm xanh tốt, bên dưới những hốc đá đen kịt, liền có dế bò ra, thích ý giương giương cặp râu dài.
Trong lớp học đấu dế đã thành trò vui. Các thiếu niên xắn cả tay áo lên, cuộn thành một bó. Mím môi nín thở, thần tình khẩn trương, gắt gao dán mắt vào hai con vật nhỏ trong hủ, xanh tím, đen đỏ, toàn thân bóng loáng. Như tướng quân diễu võ giương oai, nhất cử nhất động đều ảnh hưởng đến người xem một tràng kinh thán, chiến đấu thống khoái quả cảm.
Tô Diên Trạch cũng ngồi không yên, hắn ôm sách kiễng chân đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-su/558815/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.