Hàng dài đằng trước vòng quay ngựa gỗ, một nhóm người chơi xong, nhóm người phía sau liền tiến lên.
Tần Niệm vừa mới vào trong, dựa vào thân thể linh hoạt nhỏ bé của mình mà chui ra khỏi đám người, tức khắc chạy vọt tới trước, nhắm tới con ngựa trắng đằng kia.
Cô nhào lên chiếm lấy nó trước, quay đầu hưng phấn phất tay với Cố Từ: "Cố Từ mau tới mau tới ~ Em cướp được ngựa trắng rồi nè!"
Người một nhà mang theo một đứa bé đứng bên cạnh sôi nổi nhìn qua: "..."
Đứa bé: "Mẹ ơi, chị gái nhỏ kia thật ấu trĩ."
Mặt Tần Niệm chậm rãi, chậm rãi đỏ lên, lặng lẽ vùi đầu vào trong khuỷu tay, tránh né tầm mắt bốn phương tám hướng.
Có chút mất mặt.
Hình như cô, hưng phấn quá rồi...
Cố thiếu đeo túi xách bánh quy của Tần Niệm đi đằng sau, cầm kem và bắp rang bơ của cô không nhanh không chậm đi tới, dừng trước con ngựa trắng nhỏ, dừng một chút, tay trái hua hua ở trước mặt cô mấy cái.
Tần Niệm nhìn chằm chằm cái móng vuốt cao quý kia, sửng sốt hai giây mới phản ứng lại, nhịn cười nâng hai tay lên đỡ anh: "Để nô tì đã ngài, ngựa cao như vậy, ngài cẩn thận đừng để bị ngã."
Cố thiếu gia ngạo kiều hừ một tiếng, vịn lấy tay cô: "Cũng không đợi ta gì cả."
"Không phải nô tì đi giữ ngựa cho ngài sao..."
Cố Từ liếc mắt nhìn cô một cái: "..."
Tần Niệm nghẹn một chút: "Em sai rồi, lần sau nhất định sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-rat-kho-theo-duoi/2667743/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.