Xuống khỏi vòng quay ngựa gỗ, Tần Niệm đã gấp không chờ nổi đổi hình nền điện thoại, sau đó đắc ý quơ quơ trước mặt Cố Từ.
"Thành giao rồi nhé ~"
Vừa ngẩng đầu, Cố Từ liền nhìn thẳng vào màn hình điện thoại của cô, trên mặt mang theo nét đỏ ửng khả nghi.
Nghe vậy cũng không lên tiếng, dời ánh mắt đi, chỉ cười một chút rồi cúi người xuống đem quả bóng bay con chó buộc vào trên cổ tay cô.
Vẻ mặt của anh không giống như cô kỳ vọng, Tần Niệm cất điện thoại đi, kỳ quái nhìn chằm chằm anh: "Anh cười cái gì?" Không phải đang nghĩ cách chỉnh cô đó chứ?
"Không có gì." cố Từ giơ tay che khóe môi đang cong lên, giấu đầu lòi đuôi, không che giấu được ý cười nơi đáy mắt.
Tần Niệm thấy không hỏi được gì, nhún nhún vai, tâm tình rộng lượng ném vấn đề này ra sau đầu.
Quả bóng bay con chó nhỏ đung đưa lúc lắc ở trên đầu cô, đi theo cô xếp hàng trò chơi tiếp theo.
Cố Từ cười không phải là vì cái gì khác, là ban nãy không cẩn thận liếc mắt thấy được, trong album ảnh của cô đều là anh.
Cũng chỉ có mình anh.
Trong đó có một tấm vừa lúc được phóng to nhất, là hình ảnh anh nằm ngủ trên sofa ở nhà.
Thời gian ảnh chụp đại khái là sau khi gặp lại.
Ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa kính, uyển chuyển nhẹ nhàng mà tinh tế dừng ở trên áo thun trắng của anh.
Không biết lúc ấy mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-rat-kho-theo-duoi/2667741/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.