Ngày 01 tháng 10, ở trong điện thoại Hạ Mông nói muốn đến Bắc Kinh chơi, khiến Nhất Nhất mừng rỡ như điên. Mông Mông học ở Thiên Tân, tuy rằng Bắc Kinh và Thiên Tân cũng khá gần nhau, nhưng Mông Mông còn chưa tới trường bọn họ lần nào, cô ấy toàn nói là không rảnh. Mấy người bọn họ chơi ở Bắc Kinh suốt năm ngày, Cẩn Ngôn phụ trách làm bác tài lãnh trách nhiệm chuyên đưa đón, hầu như bọn họ đã lật tung hết các khu vui chơi cỡ lớn, các trung tâm mua sắm, nhà hàng lên một phen. Đến ngày thứ sáu Hạ Mông chuẩn bị về Thiên Tân, buổi tối trước ngày về liền mời mọi người đi nhà hàng ăn cơm.
“Ở thêm một ngày nữa đi, dù sao trường cậu cách đây cũng gần mà.” Nhất Nhất không nỡ xa Hạ Mông.
“Vé tàu đã mua rồi, với lại cũng sắp vào học lại.”
“Đi học. . . . . .” Gia Vũ uống hơi nhiều, chống cằm hai mắt mênh mông mờ sương quét tới quét lui trên mặt người khác, hì hì cười. “ Ở thêm một ngày nữa đi, dù sao cách cũng gần mà, ở thêm một ngày nữa đi. . . . . .”
“Cậu là máy thu âm a.” Nhất Nhất ghét đập hắn một cái.
“Cẩn Ngôn, cô dâu của cậu đánh người kìa~~~”
“Còn nói nữa!” Cô nhóc bổ nhào qua vung quyền đấm, giơ chân đá. Gia Vũ hung tợn hé miệng liền cắn, cô nhóc sợ tới mức thiếu chút nữa bị trượt ghế ngã về phía sau.
Hạ Mông cùng Cẩn Ngôn không còn thấy lạ lẫm gì, tiếp tục chuyện trò vui vẻ. “Không thể uống rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-nghi-ky-truc-ma/559035/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.