Nhất Nhất cao hứng phấn chấn gọi điện thoại cho Hạ Mông báo tin vui: “Báo cáo cậu một tin vui nhá, tớ yêu đương rồi!”
“Uhm, để tớ đoán xem là ai nhé?”
“Cậu tuyệt đối không đoán được đâu!”
“Thượng Quan Cẩn Ngôn?”
“. . . . . . Cậu làm sao mà biết?” Thật không vui tý nào, mới đoán một cái là trúng phóc.
“Tớ sao lại không biết.” Cẩn Ngôn nếu đến bây giờ còn không ra tay, sợ là không còn kịp nữa rồi. “Haizz ~~~~ cậu cuối cùng cũng đã thông suốt rồi a. còn anh bạn Trương gì đó làm sao bây giờ?”
“Haizz, đừng nói nữa.” Nhất Nhất nhớ tới biểu cảm của Trương Thụy Hòa thì rất áy náy.
“Tớ nói với anh ta là tớ có bạn trai rồi, biểu cảm kia hắn a rất thương tâm, chính là không chịu tin. Sau đó. . . . . . Sau đó tớ dẫn Cẩn Ngôn tới anh ấy mới tin. Ai, hiện tại nếu có gặp mặt cũng làm lơ tớ.”
“Cậu cũng thật là, ngây ngốc hồ hồ cái gì cũng không hiểu, không hiểu cũng đừng cho người ta cơ hội a, rất gây tổn thương cho người khác a.”
Cô nhóc hắc hắc ngây ngô cười. Bởi vì không hiểu mới cần phải học tập mà, trong quá trình học tập luôn phải trả giá đúng không?“Tớ cũng biết là mình có lỗi với nah ấy, những anh ấy cũng không có nói qua là thích tớ, tớ làm sao biết a, không thể trách tớ được.”
“Không trách cậu chẳng lẽ trách ông trời hả?” Hạ Mông vừa tức giận vừa buồn cười. Cái tên ngốc nghếch này!“Gia Vũ biết chưa?”
“Biết cái gì?”
“Tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-nghi-ky-truc-ma/559034/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.