Tạ Tầm hơi lùi ra sau, rút nửa côn thịt ra khỏi hoa huyệt, sau đó lại thật mạnh cắm vào, tiếp tục một trận cuồng nhiệt, mạnh mẽ ra vào, dương vật thô dài nhiều lần chạm tới hoa hồ sâu bên trong, khiến cho cơ thể Tống Như Oản run rẩy, giống như con cá trên cạn không ngừng hô hấp vì thiếu nước.
Vừa chuyển động, Tạ Tầm vừa buông lời khàn khàn: “Oản Oản, huyệt nhi của muội khiến huynh rất thoải mái.” Sau đó hắn lấy tay dùng lực vừa phải đánh vào mông nàng, khiến tiểu huyệt run lên, càng thêm cắn chặt lấy côn thịt.
Tạ Tầm kích động không thôi, “Chặt quá, chặt quá.” Lại tiếp tục đánh vào mông nàng, phát ra âm thanh bạch bạch vang vọng. Cứ như vậy, càng làm cho hoa huyệt Tống Như Oản run rẩy lợi hại hơn, thắt chặt khiến Tạ Tầm thiếu chút nữa thì giao nộp vũ khí đầu hàng.
Tạ Tầm hơi ngừng lại, côn thịt vẫn ở bên trong cơ thể của Tống Như Oản, cảm thụ mị thịt non mềm run rẩy quấn chặt lấy hắn. Ái dịch ướt át mát lạnh phủ lên côn thịt nóng bỏng, thật là một loại hưởng thụ khoái đạt đến cực điểm, bàn tay tà ác vươn lên nắm lấy một bên ngực, vuốt ve: “Oản Oản, huynh làm muội có thoải mái không?”
Tống Như Oản đã sớm bị Tạ Tầm làm tới ngơ ngác, như đang bay trên trời, không ý thức được câu chữ mình nói ra: “Tướng công… của chàng thật lớn... Làm Oản Oản tiết ra nhiều nước... Chàng mau dùng lực... Oản Oản cho chàng uống…”
Tạ Tầm nghe Tống Như Oản nói lời âu yếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-la-ho-ly-tinh/558854/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.