“Ân… Ân…” Tống Như Oản nằm ngửa trên ghế bát bảo, ấn đường nhíu lại, trong miệng không ngừng thấp giọng rên rỉ, Tạ Tầm lúc nặng lúc nhẹ xoa nắn hai tiểu bánh bao, Tống Như Oản thoải mái, không ngừng vặn vẹo thân thể, giống như yêu cơ câu hồn.
Hô hấp của Tạ Tầm dồn dập, mắt không chớp, nhìn chằm chằm cơ thể ngọc ngà của Tống Như Oản, hắn lần nữa cúi đầu, cẩn thận đưa miệng lại gần cắn lấy nhũ hoa, đầu lưỡi đảo quanh, sau đó tiếp tục liếm mút.
Tống Như Oản hơi híp mắt, khẽ nhếch miệng lên, vô lực phát ra những tiếng rên khẽ, toàn thân nàng như được phủ lên một lớp phấn hồng. Tạ Tầm thấy thế, như bị kích thích mà há miệng đưa tiểu bánh bao mút sâu vào trong, khe khẽ cắn mút. Thật thơm, lại còn có thể co dãn nữa, mềm mại mịn màng như sữa đặc.
“Oản Oản, mấy ngày không thấy, ngực muội lại trưởng thành thêm một ít, hơn nữa ăn vào rất ngọt...”
Tống Như Oản đỏ mặt nhìn Tạ Tầm đang vùi đầu vào ngực nàng, gặm nhấm từng thớ thịt mẫn cảm trước ngực, thi thoảng còn dùng hàm răng ma sát với nhũ hoa, khiến nó càng trở lên sưng đỏ mê người. Cuối cùng tựa như vẫn chưa đã ghiền, thậm chí còn đưa hai bên ngực sát vào nhau, đồng thời ngậm lấy cả hai nhũ hoa, mút vào một hồi lâu, mới chịu buông tha nàng.
“Oản Oản, tiểu bánh bao được huynh hút có thoải mái không?” Tạ Tầm đứng lên, từ trên cao nhìn xuống, thấy Tống Như Oản không ngừng phập phồng thân mình.
Tống Như Oản từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-la-ho-ly-tinh/558853/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.