Trên trời nguyện làm chim liền cánh
Dưới đất hoá cây nhánh liền cành.(16)
===========================================
Kể từ hôm Ái bị tri huyện bắt đi, đến nay cũng đã mươi ngày trôi qua. Mọi chuyện trong nhà họ Triệu tạm thời lắng dịu, tuy nhiên những lời bàn ra bàn vào nho nhỏ của đám người làm vẫn vang lên đâu đó thật âm thầm. Mà có ai ngờ cô đào hát đó lại gây ra bao nhiêu việc tày đình, một tay che trời. Phận con dâu mà lại đi bức tử cha mẹ chồng, tội này đâu thể dung thứ.
Vết thương đã lành nhưng Liêm cứ đóng chặt cửa phòng, không chịu gặp ai, cơm ba bữa chẳng màng. Bà Ba mấy lần đến gõ cửa khuyên nhủ con trai, đều chỉ nhận được lời nói vọng ra rằng, cậu muốn ở một mình để sám hối. Thật, bà cũng lực bất tòng tâm. Không khí trong nhà trở nên buồn bã sầu não, hòa vào đó là tiếng tụng kinh niệm Phật của bà Tư trên gác thờ mong cho nhà họ Triệu đừng gặp phải tai ương gì nữa.
Thấy tình cảnh mọi người trong nhà trở nên như vậy, Tưởng cũng nặng lòng. Ngồi thảo đơn của dân mà tâm trí cứ cuốn xoáy vào nỗi phiền muộn khôn nguôi. Mấy lần đến gặp, Kiên đều trông dáng vẻ thẫn thờ của xã trưởng. Chuyện của Ái, cả xã này đồn nhau hết rồi nên dĩ nhiên cậu cũng biết. Thở dài một tiếng, Kiên gõ nhẹ xuống bàn như kéo suy nghĩ của Tưởng trở về. Sực tỉnh, Tưởng đưa mắt nhìn Kiên và hai tách trà đã nguội, mới biết mình lại vừa xao nhãng việc bàn bạc. Kiên bấy giờ mới lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-khong-lay-truc-ma-1802/559711/quyen-7-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.