8
Sinh nhật của Lý Khả tổ chức ở một khách sạn năm sao nào đó.
Mặc dù cũng không phải là tiệc lớn, chỉ là bữa tiệc sinh nhật đơn giản nhưng cảnh tượng vẫn rất long trọng,
Lý Khả kéo tay của cha, nở nụ cười đắc chí vừa lòng khi người thứ ba được lên chính thất để tiếp đãi quý khách.
Lúc nhìn thấy tôi, cha kích động không thôi, xông về phía trước muốn ôm tôi nhưng lại bị tôi né tránh:
"Miểu Miểu, cảm ơn con đã chịu đến, cảm ơn con đã chịu tha thứ cho cha."
Sắc mặt Lý Khả hơi vặn vẹo nhưng lại cắn răng nở nụ cười từ thiện dối trá:
"Đứa bé ngoan, bình thường cha con nhắc đến con không ít lần, hôm nay tới phải ở cạnh cha thật nhiều đấy."
Tôi lười giả vờ giả vịt với bà ta, trực tiếp tìm một chỗ ngồi xuống.
Bữa tiệc diễn ra hơn phân nửa, Lý Khả giơ ly rượu lên mời rượu mọi người.
"Hôm nay là sinh nhật năm mươi sáu tuổi của tôi, cảm ơn mọi người nể mặt..."
Tôi đứng dậy cười lạnh ngắt lời bà ta:
"Bà nên cảm ơn mẹ tôi mới đúng, nếu không phải bà ấy kiên trì ly hôn thì hiện giờ bà vẫn là một người thứ ba không thể lộ ra ngoài ánh sáng, nào có tư cách đứng ở chỗ này sinh nhật."
Sảnh lớn vừa rồi còn đang ồn ào náo nhiệt lúc này yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-da-het-han/3630737/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.