“… Kiếm vũ?”
Cung nhân cúi rạp người thấp hơn, hận không thể chui xuống đất: “Dạ… dạ, bởi vì Ngụy quốc phu nhân đề nghị, Thánh thượng liền sai ta truyền triệu Tạ Thống lĩnh, đến trước Cẩm Đường bái kiến.”
Ngoài dự kiến chính là trên mặt Tạ Vân không lộ ra bất luận vẻ gì khó chịu hoặc giận dữ. Từ góc độ Đan Siêu nhìn đến, chỉ thấy đuôi lông mày y nhẹ nhàng nhướng lên.
“Ngụy quốc phu nhân này là người phương nào?” Đan Siêu nhịn không được hỏi.
“Là ngoại sinh nữ của Hoàng hậu, tân sủng của Thánh thượng.” Tạ Vân thế nhưng trực tiếp trả lời hắn, chỉ là thanh âm lộ ra vẻ châm chọc không thèm che dấu: “Đầu óc không có gì, chân dài đi đường sẽ hay gặp phiền toái, không cần quá để ý.”
Đan Siêu ngỡ ngàng nói: “Sư… Tạ Thống lĩnh…”
“Như thế nào?”
“Giọng điệu ngươi mới vừa nói, cùng bình thường ngươi nói với ta…”
Đan Siêu thực khó tìm từ ngữ diễn tả mà dừng lại. Tạ Vân không rõ lí do, thuận miệng trêu chọc: “Ai thèm quản chút tâm tư rối rắm của ngươi!” Nói xong y nắm Thái A kiếm, phẩy tay áo bỏ đi.
Đan Siêu nhìn theo bóng dáng y chuyển qua bình phong, nhất thời hoảng hốt như có cảm giác, nhưng lại không gọi tên được cảm giác kia rốt cuộc là cái gì.
Hắn nhìn Tạ Vân đi về hướng cung yến long trọng trên Cẩm Đường, tuy rằng đối với người này, ấn tượng trước giờ y đều là người cực kỳ thủ đoạn, nhưng giờ khắc này cũng không khỏi sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-long-do-dang/3248264/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.