Nghiêm Tu chiều hôm sau mới tỉnh lại, vết thương trên người đã được băng bó xong, Thẩm Thanh Yến cầm một quyển sách, lật không chút để ý. Nghe được tiếng động, quay đầu nhìn y, còn hướng về phía y cười một tiếng, không có dáng vẻ xúc động bạo liệt như ngày hôm qua, nhưng Nghiêm Tu đã ý thức được, nam nhân này tuy rằng nhỏ hơn y ba tuổi, nhưng ở nơi đó y nhìn không thấy, Thẩm Thanh Yến đã trưởng thành cố chấp, tàn nhẫn, bá đạo, mà bây giờ y mới bỗng nhiên giật mình nhận ra.
Nghiêm Tu không nhúc nhích cũng không muốn nhúc nhích, nhưng vẫn chống đỡ thân thể ngồi dậy, “Những thứ kia đều mang về chưa?”
Y vừa mở mắt, trước hết muốn hỏi, vậy mà vẫn là chuyện làm ăn, Thẩm Thanh Yến ném sách lên bàn, “Đã phái Thập Bát Vệ lấy về rồi.” Thập Bát Vệ là 18 hộ vệ thân thủ tốt nhất của Thẩm phủ, lần này đều được Thẩm Thanh Yến mang theo. Căn cứ hồi báo của bọn họ, người lúc trước Nghiêm Tu đem đi căn bản không đủ bao vây Bạc Đao Lĩnh, hắn liền cho bọn họ mang theo nhiều cây đuốc làm ra vẻ có rất nhiều người, chính là để hù dọa người của Bạc Đao Lĩnh. Thẩm Thanh Yến chống cằm nhìn về phía y, “Sao đệ nắm chắc bọn họ hiển nhiên sẽ giao đồ ra?”
“Tề Đại Tuyền kia tuy là thổ phỉ, nhưng chỉ cướp tài, không giết người. Chỉ cần hắn tin tưởng chúng ta nhiều người, hắn không có phần thắng, thì sẽ không động thủ, huống hồ… không phải huynh để lại cho hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-loan-yen/2488370/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.