Qua mấy ngày, có người đưa một bức thư đến Thẩm phủ, Thẩm Thanh Yến mở ra nhìn, sắc mặt lập tức không tốt, người viết thư tên là Nại Đề Kim, trong thư nói một đống lớn nhiệt tình lại buồn nôn ─ đối tượng đương nhiên là Nghiêm Tu, sau đó cuối cùng nói hắn ta mấy ngày nữa sẽ tới Tuyên Thành, hy vọng gặp mặt Nghiêm Tu một lần.
“Nại Đề Kim là ai?” Thẩm Thanh Yến hận không thể vò nát bức thư thành một cục, nhưng trong ánh mắt bình tĩnh của Nghiêm Tu, vẫn đưa thư qua.
Trong tất cả tơ lụa do Thẩm gia kinh doanh, nhung sa thuộc loại đặc thù nhất, với màu sắc rực rỡ tươi sáng cùng hoa văn được rất nhiều công tử tiểu thư trẻ tuổi ưa thích, thậm chí ngay cả rất nhiều quý danh nhân đều yêu thích vật ấy, nhưng nhung sa sản xuất ở Tây Vực, những nơi khác rất khó nhìn thấy, đương nhiên là rất khó có được. Mà Thẩm gia sở dĩ có thể lấy được nhung sa, đó là bởi vì Nại Đề Kim hắn ta quanh năm đi lại giữa Tây Vực và Thượng Đô, Nghiêm Tu có một lần tình cờ quen biết vị Kim công tử này, cuối cùng còn được đối phương đồng ý, đáp ứng cung cấp cho Thẩm gia.
Khi đó một lô hàng gạo của Thẩm gia bị Diêm Thiết Tư giữ lại, vừa lúc một lứa hàng của Nại Đề Kim cũng vừa bị tịch thu, Nghiêm Tu hỏi thăm nhiều nơi, biết được là trong Diêm Thiết Tư có người tham tiền lương cứu trợ thiên tai, muốn giữ chặt hàng của Thẩm gia để lấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-loan-yen/2488368/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.