Chương 7:
Tần đại nhân giữ chức tể phụ, trong mấy người nhi t.ử còn lại, chỉ còn vị tiểu công t.ử út là chưa thành thân.
[宰辅: Tể phụ: Tể phụ = người giúp vua trị quốc, giữ quyền hành tối cao trong hàng văn thần.]
Mà vị Tần tiểu công t.ử này, xưa nay vẫn là ý trung nhân của Tống Nhu.
Kiếp trước, sau khi Tống Dục khôi phục chức quan, hắn liền thành thân với Thẩm Tâm Nguyệt. Còn Tống Nhu cũng toại nguyện gả cho Tần tiểu công tử.
Nhưng đời này, cục diện đã đổi khác.
Tống Dục không thể khôi phục chức quan được nữa.
Dù sao thì năm đó, việc nhà họ Tống được phục hồi, là nhờ mấy vị lão thần liên tiếp nói tốt cho Tống Dục trước mặt hoàng thượng.
Về việ vì sao mấy vị lão thần ấy lại chịu giúp mình, Tống Dục đưa ra lời giải thích là:
“Ta và mấy vị thế thúc chí thú tương đầu, bọn họ rất thưởng thức ta.”
[志趣相投: Chí thú tương đầu: cùng sở thích, cùng khẩu vị tinh thần, hợp gu với nhau.]
Nhưng trên thực tế, cái gọi là chí thú tương đầu ấy, chẳng qua là vì hắn mang biếu tranh của Cố Khải Chi, chữ của Vương Hy Chi cùng đồ sứ Cảnh Đức Trấn.
*Cố Khải Chi: Ông là một họa sĩ nổi tiếng của Trung Quốc cổ đại.
*Vương hi chi: Là nhà thư pháp nổi tiếng thời Đông Tấn trong lịch sử Trung Quốc.
*Cảnh Đức Trấn: Thành phố này được mệnh danh là "thủ đô gốm sứ" do ở đây là nơi sản xuất gốm sứ có chất lượng với lịch sử 1700 năm.
Những món phong nhã đó, đã tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-lanh-va-cao-quy/5067405/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.