Thấy Thanh Kỳ lệnh chủ đã thoát ra ngoài mấy trượng, Lý Duy Năng giận lắm hắn phóng chận ngang đầu người áo đen và tung chiếc quạt ra như sấm sét...
Hình như không muốn tham chiến, người áo đen chỉ hoành kiếm đánh vạt thế quạt của Lý Duy Năng và nhảy tới sát chỗ đứng cửa hai tên thơ đồng khẽ gắt :
- Hãy theo ta...
Vừa nói hắn vừa đánh luôn hai kiếm nữa vừa đủ cho Lý Duy Năng chùn bước là vội vẫy tay cùng với hai tên thơ đồng phóng vọt ra vòng chiến.
Lý Duy Năng phóng mình vút theo như bóng với hình.
Vì Lý Duy Năng bám sát cho nên bao nhiêu cung thủ của Lý gia đành ghìm dây cung nhìn theo chứ không dám buông tên...
Hình như người áo đen không muốn giao đấu với Lý Duy Năng cho nên hắn cứ thi triển khinh công nhắm ngay vào rừng rậm và cho tới khi Lý Duy Năng theo hút đến thì hắn đã ẩn mất vào những tàng cây rậm xa xa.
Lý Duy Năng thét lớn :
- Ngươi có chạy đàng trời...
Thân ảnh cùng một lúc bắn bổng lên chúi thẳng vào rừng.
Nhưng bóng dáng của người áo đen đã không còn thấy nữa, Lý Duy Năng chỉ nghe loáng thoáng có giọng truyền âm nhập mật rót nhẹ vào tai :
- Ta không muốn có cuộc giao đấu này đâu...
Ngay lúc đó Lý Duy Năng vẫn còn ngơ ngác thì từ phía trong ven rừng bên trái có tiếng người hối hả lao ra, Lý Duy Năng thét lớn :
- Ai?
Khang Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-doat-hon/2140828/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.