Cùng lúc đó, Huyết Yêu và Tuấn Tú đang cùng nhau bước ra phòng khách. Có vẻ hai người đã hoàn thành việc cứu người đàn ông lạ mặt kia. Tuấn Tú gửi cho cả nhóm một nụ cười không thể nào tươi hơn được nữa, đồng thời sải bước về phía nhà bếp, sắn tay áo lên, hình như chuẩn bị nấu bửa ăn trưa cho cả hội. Thiên Thanh và Tiểu Bạch nhanh chân chạy tới chổ Tuấn Tú phụ một tay.
Trúc Chi tiến về phía Huyết Yêu, những người còn lại cũng như thế. Họ ngồi thẳng lưng, như chờ đợi Huyết Yêu nói gì đó trước. Hình như hắn chẳng có hứng thú mở lời. Hắn tựa lưng vào sofa, khuôn mặt rõ ràng đang rất mệt mỏi.
Không một ai dám phá vỡ không khí yên tĩnh lúc này. Âm thanh duy nhất phát ra là tiếng cười hi hi ha ha của Tiểu Bạch ở đằng kia, có vẻ Thiên Thanh chọc cười nó bằng một câu chuyện cười mà Thanh Lâm cho rằng đó chẳng phải chuyện khôi hài gì cả. Câu chuyện mà anh kể là một câu chuyện cũ rich của thầy bói xem voi, một câu chuyện cười dành cho con nít mà bất cứ ai cũng thuộc.
Trúc Chi không giống những người khác, cô không e ngại chuyện Huyết Yêu có thể mệt thêm. Sự tò mò bên trong lòng cô quá lớn. Cô hỏi Huyết Yêu ngay:
“Người đó không sao rồi chứ? Rút cuộc anh ta là ai?”
Huyết Yêu ngồi dậy, không biết nên bắt đầu giải thích từ đâu cho tất cả mọi người hiểu. Liệu kế hoạch của hắn có thành công hay không, khi mà người mà hắn mong muốn bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352481/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.