Trúc Chi đợi Huyết Yêu và Thiên tử rời đi thì bước xuống giường, dáng vẻ chẳng giống bị bệnh gì cả. Ngược lại, cả cơ thể cô nhẹ tênh, bước đi mà giống như đang lướt nhẹ trên mặt đất, giống như tất cả những gì vừa nảy xảy đến đều là do cô giả vờ.
Trúc Chi truyền một chút Vọng Âm vào giọng nói của mình và gọi to:
“Hắc Ma.”
Nhưng Trúc Chi chờ mãi mà thanh kiếm chẳng rơi vào tay cô, dù cho cây trâm vẫn còn cài trên tóc cô. Cô thuận tay rút cây trâm xuống ngắm nghía một hồi lâu, ánh sáng từ viên hắc ngọc không còn phát sáng mỗi khi cô chạm vào nó nữa. Thanh kiếm quả nhiên mất đi một chút kiếm khí, có lẽ trong lúc này nó không thể nghe theo lệnh của cô, có lẽ những gì cô cảm nhận được đều là đúng: Thanh kiếm đang gặp nguy hiểm và có kẻ nào đó muốn lấy sức mạnh của nó từ xa, khi kẻ ấy không thể tìm nó và sở hữu nó, kẻ đó hẳn đã tìm ra cách nào đó chiếm hữu thanh kiếm ngay cả khi thân phận của gã không phải là tiểu ma vương.
Huyết Yêu chắc chắn biết điều gì đó, chắc chắn biết cách lấy được quye khí của Hắc Ma khi kẻ đó không mang huyết thống của Quỷ vương. Bởi vậy hắn mới lo lắng như vậy, bởi vậy hắn mới vội vã như thế. Mà Cố Nhi và Tịnh Đan đều là hai kẻ không được thoát khỏi Thiên giới naggy khi thiên la địa võng biến mất.
“Phải rồi.” Trúc Chi tự nhủ thầm. Cô luôn miệng nói tiếp:
“Tịnh Đan kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352461/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.