Trong ký ức của cả hai người, Tiểu Bạch và Lý Ngôn đều cho rằng đối phương mới là kẻ có lỗi với mình, đối phương mới là kẻ lòng dạ hẹp hòi và độc ác. Chẳng ai trong hai người mảy may nghĩ đến kẻ thứ ba đang âm thầm phá hoại chuyện tốt của họ cả.
Sự hiểu lầm cứ thế phát sinh, không ai biết Tiểu Hồng đứng một bên cười ngọt ngào, ả mới là kẻ đã tráo viên đan dược thật. Cô ả chẳng phải mất chút công sức nào mà vẫn có được viên đan dược đầy sức mạnh này. Chẳng khó để vòi vĩnh từ Tiểu Bạch cả. Cô ả chỉ cần nói nhẹ nhàng:
“Để chị đưa cho thằng bé ấy. Nó đã không muốn vào đây thì mình ép cũng vậy thôi. Chị nhất định lấy lại nửa phần của em mà.”
Tiểu Bạch hiển nhiên tin tưởng người chị của nó, hiển nhiên nghĩ Lý Ngôn là kẻ độc ác, cướp luôn phần thắng của nó, cướp luôn viên đan dược mà nó có thể cứu được mạng sống của ngoại.
Tiểu Bạch lúc này ánh mắt có phần sát khí hơn ban nảy. Mỗi lần nghĩ đến việc nó không thể cứu ngoại của nó, nó liền muốn giết Lý Ngôn. Chỉ tiếc khi ấy Lý Ngôn đã rời khỏi làng, khiến nó không tìm được tên ấy. Giờ đây nó đã có cơ hội chạm trán với tên ấy, dĩ nhiên nó không bỏ qua cho tên ấy được.
Tiểu Bạch đứng vững trên không trung, hét lớn vào mặt Lý Ngôn:
“Viên đan dược mà ngươi cướp đi của ta, ta còn chưa tính sổ lên đầu ngươi. Ngươi lại dám ụp chậu nước bẩn lên đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352447/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.