Tiểu Bạch hất cánh tay của Tịnh Uyển ra khỏi người mình. Nó tức giận lao đến nhổ một ngụm nước miếng vào mặt Tịnh Ngôn khiến thằng bé tá hỏa không kịp dùng tay ngăn lại. Kết quả khuôn mặt non chẹt của nó hứng trọn ngụm nước miếng mà Tiểu Bạch vừa hung hăng phun ra.
Tiểu Bạch có lý do tức giận chứ. Cái tên không thể lớn tướng đó lại còn úp lên đầu nó một tội danh mà nó chưa từng làm. Cái gì mà nó đã đưa viên đan dược nhầm hạ độc cái tên đó chứ? Cái gì mà chính nó trở thành nguyên nhân khiến tên ấy không thể lớn thêm một phân nào, khiến gã sống trong thân hình một thằng bé mãi? Nó chưa hỏi tội tên ấy thì thôi, sao tên ấy lại dám đổ thừa cho nó làm teo héo cái thân thể đáng ghét đó được.
Tiểu Bạch và Tịnh Ngôn bay vào đánh nhau như hai đứa con nít trước sự ngỡ ngàng của Vô Ảnh và Tịnh Uyển. Không ai trong số hai đứa sử dụng chiêu thức rõ ràng nào cả, chúng đớn giản đánh nhau như đám nít ranh trong làng thường cải vã rồi choảng nhau. Cả hai cào cáu nhau loạn xạ, làm người ngoài cũng khó mà nhìn ra đâu là tay đứa nào. Chỉ thấy Tiểu Bạch túm lấy cái đầu của Tịnh Ngôn quăng thằng bé ra xa.
Tịnh Uyển mon men lại gần Vô Ảnh, trưng ánh mắt cầu cứu sang anh. Rõ ràng ả muốn Vô Ảnh làm điều gì đó ngăn hai đứa con nít kia lại. Nghĩ xem, trận đại cuống phong vẫn còn chưa ngừng, mà cả hai cứ đánh nhau mãi chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352446/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.