Trúc Chi bị dãi lụa quấn chặt đến nổi khuôn mặt trở nên tím tái. Cô dùng tay gỡ dãi lụa ra khỏi cổ mình, nhưng vô ích, càng cố gắng thoát khỏi nó cô càng bị quấn chặt hơn. Cô nhắm mắt lại tịnh tâm, cố gắng chịu đựng cơn đau đang đến với mình. Cô bắt lấy Thượng Nguyệt trong không khí, cô không kéo dãi lụa ra khỏi cổ mình, nhưng vẫn có thể kéo được Thượng Nguyệt một chút, dù sức lực không thể sánh bằng với những khi cô bình thường.
Thượng Nguyệt dường như cũng hiểu nỗi lòng chủ nhân của nó, nó phóng mũi tên vào cánh tay đang kéo căng dãi lụa của ả người rắn, khiến ả hốt hoảng mà thả tay ra. May mà ả nhanh chóng buông tay, nếu không mũi tên hẳn đã ghim thẳng vào cánh tay của ả.
Trúc Chi rơi xuống đất tạo một âm thanh chói tai khiến Huyết Yêu ở bên kia cũng bất giác nhìn qua. Sau khi hắn thấy cô vẫn ngồi dậy được, hắn mới yên tâm tiếp tục chiến đấu với Quý Nhậm.
Trúc Chi đứng thẳng lưng, nhìn vào vẻ mặt đang sợ hãi của ả người rắn mà cười nói:
“Ngươi tưởng tiểu ma vương như ta chỉ có thể phụ thuộc vào thanh kiếm của Quỷ hay sao? Ngươi chẳng phải là người biết rất rõ ta là đứa con lai của ai sao? Dĩ nhiên ngươi cũng nhìn ra được Thượng Nguyệt trong tay của ta rồi nhỉ?”
Ả người rắn làm sao không biết đến Thượng Nguyệt. Ả còn biết rất rõ về nó là đằng khác. Nhưng Thượng Nguyệt nằm trong tay Thủy Hà như một vật trang trí thôi, đâu đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352441/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.