Minh Nghĩa và Gia Khánh không biết nên tin lời của Hoàng Ân hay không. Họ khó lòng mà tin tưởng một người từng lừa gạt họ. Nhưng bộ dạng thảm thiết, u sầu của lão, cũng như cái suýt chết của lão đã khiến họ phần nào mất cảnh giác. Dù sao họ cũng không đánh người biết quay đầu làm người tốt.
Hoàng Ân biết những lời của mình chưa chắc lấy được lòng tin của hai người kia. Lão biết bản thân không thể chỉ vì khóc lóc vài ba câu sẽ lấy được tha thứ của họ. Lão biết bản thân phải đánh đổi thứ gì đó giống như nói ra bí mật nào đó của Quý Nhậm chẳng hạn. Nghĩ đi nghĩ lại, lão đành đưa ra một lời đề nghị nhẹ nhàng:
“Lão có một thông tin hữu ích, hy vọng hai người có thể cho lão cơ hội chuộc lại lỗi lầm của mình.”
Minh Nghĩa rất muốn biết thông tin đó quan trọng đến thế nào. Dù sao lão ấy cũng nằm trong hàng ngũ của Quý Nhậm, thể nào cũng nắm được vài tin tức tuyệt mật. Minh Nghĩa nói (không quá tỏ ra mình cần thứ thông tin mà lão sẽ cung cấp lắm):
“Để xem cái thông tin mà lão nói có đáng giá không đã.”
Bức họa của Hoàng Ân rơi xuống tay Minh Nghĩa, lão có vẻ vui khi Minh Nghĩa cuối cùng cũng thả lão xuống. Nói thiệt, dù là một yêu họa sống trong bức tranh, nhưng lão vẫn cảm thấy rất chóng mặt khi bị treo lơ trửng giữa trời như thế.
Hoàng Ân huỵch toẹt những gì mà lão nghe được trong cuộc hợp cấp cao:
“Lão có nghe sơ sơ rằng: Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352428/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.