Hoàng Ân giả vờ hỏi thăm, cố giữ cho giọng vẫn bình tĩnh:
“Sao vậy? Ta tưởng hai người sẽ gặp nhau vào giữa đêm chứ?”
Minh Nghĩa hờ hững đáp:
“Kế hoạch thay đổi một tẹo. Gia Khánh muốn ta cùng đi bắt ma cà rồng. Hình như huynh ấy biết chổ của hắn rồi.”
Hoàng Ân cắn môi, người trong bức họa trở nên rầu rĩ. Quý Nhậm muốn thả thông tin cơ mật về gã ma cà rồng làm xao nhãng Gia Khánh khiến y lỡ hẹn với Minh Nghĩa, lại chẳng thể ngờ điều đó giúp Gia Khánh kéo Minh Nghĩa rời đi. Cái tên Quý Nhậm đó đúng là xui tận mạng mà. Lão phải nhanh chóng cấp báo cho gã biết, đặng gã còn thay đổi kế hoạch.
“Dĩ nhiên nếu lão từ chối đi cùng ta thì ta có thể thông cảm.” Minh Nghĩa nói nghe có vẻ cảm thông lại có chút phiền não nếu Hoàng Ân khước từ lời mời của mình.
“Đi chớ.” Giọng Hoàng Ân lảnh lót. Lão là nội gián, đương nhiên phải theo Minh Nghĩa như hình với bóng rồi. Đó là nhiệm vụ của lão mà. Lão cười hì hì hà hà lấy lòng rồi nói thêm “Dĩ nhiên lão già này muốn đi cùng rồi. Nhưng chàng trai trẻ à, ngươi không cần thu dọn đồ đạc gì sao?”
Minh Nghĩa biết Hoàng Ân muốn kiếm thêm thời gian thông báo cho chủ nhân của mình. Gã sẵn sàng cho lão thờ gian. Gã vờ đi thu dọn vài thứ quan trọng, còn lặng lẽ để lại một con hạc bằng giấy theo dõi hành tung của lão.
Đúng như dự đoán, Hoàng Ân lập tức liên lạc với bức họa của mình bên phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352413/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.